Girls' Generation Vietnamese Fanclub

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Girls' Generation Vietnamese Fanclub
Happy Women's day , Happy Birthday Taeyeon ♥ !

Top posters

Hannah (6287)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
ImYoonacute1999 (5492)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
Syn_luv_HyoCa (4622)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
Ngốc♥TaeNy (4554)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
ryn_luv_s9 (4453)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
khOai.babie :") (4446)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
playgirl_snsd (4368)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
rabbitkut3_137 (4134)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
mi♥s9 (3824)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 
hanhphuckhilasone (3822)
[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right 

Latest topics

» [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112
by sulyconnit123 Sun Sep 20, 2015 9:09 pm

» [LONGFIC] Hào môn ái hận (Yulsic)
by taena_luv Sun Sep 20, 2015 12:04 pm

» Bạn thích phong cách của Yuri trong hit nào của S9 nhất? ^^
by annaiuyulnhut Mon Jul 13, 2015 9:31 pm

» [Thông báo]Tuyển Translator cho toàn Forum đợt 4
by soneforever Mon Feb 23, 2015 1:37 pm

» [Chú ý] Tự giới thiệu mình tại đây (dành cho mem mới)
by soneforever Mon Feb 23, 2015 1:23 pm

» ♥ "[SNSD fanfic] Kidnap My Heart"
by nhungphamiuluyoon Sun Feb 08, 2015 2:46 pm

» [Truyện] Happiness
by Lizzy Mon Nov 03, 2014 6:04 pm

» [Longfic] Mình anh
by Thiên.Linh Sat Sep 13, 2014 10:05 pm

» [FANFIC] Almost [ Chap 35 : Confessions ]
by điên đạt đỉnh Tue Jun 17, 2014 9:03 pm

» [PICS/SONE] Cho minh xin y kien!!!
by p3bo_1710 Thu May 08, 2014 3:14 am

Chat Box

Auto Login
Chatbox GGVNFC [Off] - Online [?] Away [?]

+18
yooseunghono1
taeyeonlinhkute
kenzys9
JenieYang
Thao_1999
™†ken†™
hoahonggai
ho_con_cute_98
babe_con
Hannah
soshi_yoonfany
capricorn
Always_is_ELF_and_Dianmon
Run devil run
lovegg
sena_iu_seohuyn_003
lovetiffany
Super Generation
22 posters

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Poll

    Các bạn thấy tên nào hợp với fic này?

    [ 4 ]
    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left29%[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right [29%] 
    [ 8 ]
    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left57%[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right [57%] 
    [ 2 ]
    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_left14%[Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Bar_right [14%] 

    Tổng số bầu chọn: 14
    Poll closed
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Sun Mar 11, 2012 4:41 am

    First topic message reminder :

    Cre: Fic này không phải là do mình viết, lấy từ diễn đàn khác đó mà âu đó cũng không phải là tác giả fic này. Nhưng mà dù sao cũng lấy từ Zing.

    Nhân vật chính:
    Tiffany: 1 cô gái mồ côi cha mẹ từ nhỏ, ba mẹ mất vì 1 vụ tai nạn đáng tiếc, sống trong nhà tình thương, nhí nhảnh, dễ thương nhưng rất bướng bỉnh, bỗng 1 ngày trở thành 1 tiểu thư ...

    Yuri: Bạn thân của Fany, xinh đẹp, hiền lành và dễ mến, rồi 1 ngày gặp lại được 1 người đã mang đến hạnh phúc cho cô nhưng cũng mang đến đau khổ cho cô, 1 người thực sự quan trọng trong trái tim cô ...

    Jiyeon: Là người yêu của Nichkhun và cũng là 1 tiểu thư kiều ki`, cái gì đã mún là phải có cho bằng được nhưng lại có 1 sắc đẹp mà ai cũng mê, cái gì cô cũng có nhưng có 1 ngày cô bị mất tất cả chỉ vì 1 ngươi

    Jinwoon: Anh trai của Ji Yeon, thủ lĩnh của hội AM trong trường đối đầu với hội PM. Là 1 tay chơi có tiếng, lạnh lùng và tàn ác. Ánh nhìn của cậu lun khiến người khác phải cuối đầu nể sợ nhưng rồi 1 ngày lại bị 1 người làm cho thay đổi ...

    Nichkhun: Chủ tịch tương lai của tập đoàn đá quý lớn nhất nhì thế giới, đồng thời là thủ lĩnh của hội PM thuộc trường PAM, có cả một fan hâm mộ xếp hàng dài, cũng lạnh lùng không kém Jinwoon. Chỉ cười với đúng 1 người đó là Ji Yeon, nhưng rồi cậu ấy cũng thay đổi vì 1 người ...

    Junsu, Wooyoung, và Taecyeon: thành viên nhóm PM


    Được sửa bởi Super Generation ngày Sat Aug 31, 2013 10:31 pm; sửa lần 55.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Sat Jun 23, 2012 9:30 pm

    Chapter 38

    Tiffany vẫn còn lâng lâng vì cái cảm giác... sắp biết đạp xe đạp. Cô chạy vào phòng Nichkhun mà quên cả gõ cửa, cũng may là lúc đó... không có cậu ở trong phòng.

    "Cô làm gì ở phòng tôi?" – Nichkhun đứng sau lưng Fany từ nãy giờ.

    "Tôi định vào... chúc anh ngủ ngon đó!" – Fany viện cớ.

    "Ặc..... ặc.... ặc.... tôi có nghe nhầm không? Thôi, vậy thì chúc đi." – Nichkhun trêu.

    "Đừng có mơ! Anh nhớ chủ nhật này dạy tôi đi xe đạp đấy!" – Fany nói rồi bước về phòng.

    **********

    Những ngày sau đó diễn ra bình thường. Fany và Nichkhun bớt “hành hạ” cả nhà bởi những vụ kinh thiên động địa hơn. Yuri và Junho... ừm... có lẽ vẫn chưa thể gọi là tiến triển. Còn Junsu? Anh chàng nghỉ học suốt mấy ngày nay, không liên lạc được, chỉ để lại một tin nhắn khó hiểu: “Tớ cần thời gian cho mọi chuyện. Đừng lo cho tớ”.

    **********

    Chủ nhật hôm đó, Fany dậy thật sớm (sắp có sự kiện đặc biệt mà!)

    "Nichkhun ơi! Anh dậy chưa vậy?" – Fany gõ cửa.

    "Đồ phá đám!" – Nichkhun gắt.

    "Đừng quên hôm nay anh hứa sẽ dạy tôi..." – Fany nói chưa hết câu đã bị Nichkhun chặn họng.

    "Đi xe đạp chứ gì? Ra công viên trước đi, lát tôi ra." – Nichkhun gắt gỏng.

    Fany hí hửng dắt xe đạp ra công viên. Tâm trạng cô đang vui cực kì. Chọn một cái ghế đá, Fany ngồi xuống đợi.

    **********

    Về phần Nichkhun, vừa bước ra khỏi nhà, anh chàng đã phải giật mình thốt lên:

    "Ji Yeon? Sao cậu lại ở đây?"

    "Mình muốn cùng cậu.... chạy bộ! Hì!" – Từ sau cái vụ việc phát hiện ra mối quan hệ đặc biệt giữa Nichkhun và.... osin, cô đã quyết định bằng mọi giá sẽ dành lại Nichkhun về quyền sở hữu của mình và bất kỳ đứa con gái nào cũng không được bén mạng gần cậu.

    "Ơ... mình..." – Trong một phút giây nào đó, cậu đã nghĩ đến Fany, nghĩ về cái khuôn mặt tí tởn của cô khi cậu đồng ý sẽ dạy cô đi xe đạp.

    "Sao vậy? Cậu đang bận đồ thể thao, không phải cậu muốn chạy bộ sao?" – Ji Yeon thắc mắc.

    "Ừ, đi thôi!" – Nichkhun cười cười, trong câu nói và nụ cười này của cậu, hình ảnh Fany đã biến mất hoàn toàn.

    **********

    Fany chờ mãi, chờ mãi chẳng thấy bóng Nichkhun đâu. Cô ngáp ngắn ngáp dài trên ghế, đôi lúc, Fany lại cảm thấy nhớ.... cái giường ấm áp. Híc!

    Đang chán, sẵn tiện viên sỏi trên tay, Fany chộp luôn và phi về phía xa. Mấy giây sau, viên sỏi chạm đầu ai đó kêu cái “cốp”

    Với trí thông minh có thừa, Fany co giò định chạy thì ai đó đã níu tay cô lại. Cái níu tay mạnh đến nỗi làm cô sởn gai ốc và.... run rẩy:

    "Tha cho tôi đi, tôi xin lỗi, tôi...tôi không cố ý mà! Híc!" – Fany chuẩn bị khóc.

    Bàn tay buông cô ra, Fany có ăn gan hùm cũng không dám chạy lần hai. Người run bần bật, cô ngước đôi mắt đang rưng rưng lên nhìn.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Sat Jun 23, 2012 9:44 pm

    Chapter 39

    "Ah, Jinwoon!" – Mắt Fany vừa mới rưng rưng đã chuyển sang đỏ rực vì giận – "Sao không nói sớm mà để tôi phải tốn một lời xin lỗi hả?"

    "Làm gì ở đây?" – Jinwoon hỏi cộc lốc.

    "Tập đi xe đạp." – Fany thành thật khai báo.

    Jinwoon nhếch mép làm Fany hiểu nhầm.

    "Tôi biết là anh đang mỉa mai tôi chừng này rồi mà đến cái xe đạp cũng không đi được nhưng đó là chuyện của tôi, anh không cần phải quan tâm."

    "Tôi bảo với cô là tôi quan tâm à?"

    "Không!" – Fany biết mình nói hớ nên im bặt lặng lẽ dắt xe đi chỗ khác, vừa đi vừa nguyền rủa cái tên hứa mà không biết giữ lời.

    Cái ghế đá Fany đang ngồi cách cái ghế ban nãy.... 5m. Cô ngồi vậy, giờ không đợi, lát nữa hắn ra rồi lại bỏ về vì không thấy cô, lúc đó chẳng phải cô tốn một yêu cầu quý giá không.

    "Cô đợi ai à?" – Jinwoon hỏi.

    "Đợi người." – Fany tinh vi.

    "Lên xe đi." – Jinwoon ra lệnh trước con mắt ếch to tròn của Fany - "Tôi sẽ dạy cô đi xe đạp."

    Nói sao đây nhỉ? Fany nên vui hay nên buồn? Nên khóc hay nên cười? Cô leo lên chiếc xe đạp, vẫn hơi sợ vì không biết cách giữ thăng bằng.

    "Đừng sợ, tôi đang giữ nè. Đạp mạnh vào, bình thường bạo lực vậy mà sao giờ yếu đuối quá vậy?" – Jinwoon chọc quê Fany, nếu không phải đang cầm lái thì cô đã cho anh chàng vào bệnh viện mà... trêu mấy cô y tá rồi.

    "Anh muốn chết thì cứ thả ra!" – Câu nói sặc mùi đe dọa nhưng đối với Jinwoon, câu nói đó chẳng có ảnh hưởng kí lô nào cả bởi cậu đã thả ra ngay khi Fany dứt câu.

    Vì không thấy trả lời, Fany quay ngoắt lại, Jinwoon ở tít đằng xa làm cô hoảng loạn cực độ và rồi...

    “RẦM” Fany và chiếc xe thi nhau.... tỉnh tò với đất. Không biết đất có từ chối không mà thấy Fany... rên quá trời.

    "Cô không sao chứ?" – Jinwoon vẫn giữ cái vẻ mặt bình thản đó, chạy đến hỏi cô có sao không mà cứ như hỏi cô... chết chưa vậy!!!!

    "Tại ai mà tôi ra nông nổi này hả?" – Fany mếu máo nhìn Jinwoon.

    "Tại cô!" – Jinwoon đứng dậy, phủi tay rồi dựng chiếc xe lên. Chuỗi hành động của cậu khiến Fany thấy tức. Nhưng vì máu hiếu thắng, Fany muốn chứng minh cho Nichkhun thấy dù không có cậu, cô vẫn có thể xoay xở với chiếc xe đạp. Nghĩ vậy, Fany hậm hực nhổm dậy rồi leo lên xe tập tiếp.

    **********

    Ji Yeon đi với Nichkhun nãy giờ, hai người họ trò chuyện rất vui vẻ và dường như Fany và chiếc xe không thể nào chen nỗi vào mớ bòng bong trong đầu cậu. Chợt Ji Yeon reo lên hớn hở:

    "Oppa!" – Cô nàng tí tởn chạy về phía Jinwoon và cũng kéo Nichkhun chạy theo.

    Jinwoon đang vịn xe cho Fany, cô ngẩn tò te nhìn Nichkhun.
    Thì ra không đi tập xe cho mình là vì có hẹn với cô ấy à?

    Cô ta quên là đã nhờ mình dạy hay sao mà giờ lại nhờ tên kia? Nichkhun hậm hực bước tới.

    Bỗng, Ji Yeon víu lấy tay Jinwoon, vờ ngã để cậu phải đỡ lấy cô trong khi Fany đang trong trạng thái mất cân bằng trên xe đạp lúc Jinwoon bất ngờ thả tay ra.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Wed Jun 27, 2012 4:28 am

    Chapter 40

    "Cẩn thận!!!"

    Nichkhun hét lên rồi chạy lại giữ cô. Fany ngã lên người Nichkun, cậu ôm trọn cô trong vòng tay của mình. Trong phút chốc mắt hai người gặp nhau, con tim của cả hai lại lỡ một nhịp đặp.

    Khi phát hiện Jinwoon và Jiyeon đang nhìn chằm chằm, hai người luống cuống đứng dậy.

    "Sao hai người lại ở đây?" – Fany hỏi để phá tan bầu không khí ngượng ngùng.

    "Chúng tôi đi chạy bộ." – Ji Yeon hớn hở chạy về phía Nichkhun và khoắc lấy tay cậu – "Còn... cậu?" – Ji Yeon nhìn Fany thắc mắc.

    "À... tôi... chả là muốn đạp xe nhưng không có ai dậy thôi!" – Fany liếc nhìn Nichkhun.

    "Oppa cũng tốt quá ha?" – Jiyeon đá lông nheo.

    Jinwoon vẫn không nói gì, cậu chỉ lẳng lặng bước đi.

    "Cậu đưa tớ về chứ?" – Ji Yeon tinh nghịch hỏi.

    "Ơ... tớ..." – Nichkhun nhìn Fany, cậu không muốn là một kẻ thất hứa, càng không muốn vì cái điều khoản cuối cùng trong bản hợp đồng yêu quái mà câu phải vác mặt lên trang bìa của tờ báo. Nichkhun quay qua Jiyeon, nhẹ gỡ những ngón tay của cô, cười trừ - "Tớ bận ít việc, cậu có thể về cùng anh trai cậu mà, đúng không?"

    Nói rồi, cậu bước tới chiếc xe đạp khốn khổ đang nằm lăn lóc ở trên nền xi-măn, dựng xe lên, cậu ra lệnh:

    "Nhỏ kia, lên xe!"

    "Anh gọi tôi hả?" – Fany không tin vào những gì mình vừa nghe.

    "Không gọi cô thì gọi ai?"

    Fany không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng bước lên xe. Chiếc xe lăn bánh trong sự tức giận của cô tiểu thư kiêu kỳ. Bàn tay nắm chặt, cô thề rằng Fany sẽ phải trả giá vì những gì đã cướp đi từ tay cô.

    **********

    "Thần kinh anh có bình thường không?" – Fany hỏi khi đang ngồi trên xe.

    "Không!" – Nichkhun thản nhiên.

    "Hèn chi anh hành động như một tên khùng vậy, thì ra là bị... đứt giây thần kinh. Hì!" – Fany bụm miệng cười. – "Mà nè, chở tôi đi đâu vậy?"

    "Bán sang Trung Quốc." – Nichkhun nở nụ cười nham hiểm.

    "Bán cái đầu anh nè!" – Fany cốc đầu Nichkhun rồi cười nắc nẻ.

    Chiếc xe hai người lăn bánh trên con đường nhỏ kế bên là bãi biển rộng lớn.

    Nichkhun dừng xe lại bên đường, vẻ mặt vẫn bình thản còn Fany thì hớn hở như một đứa trẻ nhỏ. Những đợt gió cứ đua nhau thổi vào hai đứa. Fany cười tươi rồi chạy ào ra biển, dang tay như muốn ôm trọng lấy biển mẹ bao la....

    Sóng biển hát, những khúc hát rì rầm mà có lẽ chỉ có cát biển mới hiểu. Những ngọn sóng cứ thi nhau đổ ập vào bờ rồi lại lùi xa tít. Fany ngồi bệt xuống nền cát trắng tinh, tay mân mê những nắm cát nhỏ mịn. Nichkhun đứng cạnh cô, cái dáng người kiêu ngạo và hiên ngang.

    "Anh muốn chơi không?" – Fany hỏi nhẹ tựa như gió biển.

    "Chơi?" – Nichkhun ngạc nhiên.

    "Ừm, xây lâu đài cát."

    "Đồ trẻ con." – Nichkhun nhếch mép.

    "Bộ anh tưởng anh là người lớn hả?" – Fany nhìn Nichkhun.

    "Không phải tưởng mà đó là sự thật!" – Nichkhun nói chắc nịch.

    "Tôi nói đâu có sai, đúng là thần kinh anh có vấn đề thật mà!" – Fany cười.

    Lâu lâu, một con giã tràng xây cát lại bò trước mặt cô, Fany huơ huơ tay trêu đùa rồi lại cười phá lên.

    "Nè, cô chạy đi đâu vậy?" – Nichkhun gọi với.

    Fany không trả lời mà cứ chạy mãi. Không biết ý nghĩ gì đã làm cậu nhấc chân lên rồi chạy theo Fany.

    "Lại đây, cái này hay lắm!" – Fany ngoắt tay như là cách mà người ta vẫn dùng để.... gọi chó vậy.

    "Ahhh!!!" – Cậu hét lên khi nước biển mặn chát tạt vào mặt.

    "Haha... Ahhhh anh dám... Chết nè! Haha!" – Fany cười và hét lên.

    Kết quả là... hai đứa nó ướt bẹp từ đầu xuống chân cứ y như hai con chuột lột vậy.

    Vừa bước vào nhà đã bị tra khảo ngay.

    "Hai đứa đi đâu giờ này mới về? Mà sao người ướt hết trơn thế này?"

    "Lớn rồi sao cứ để cả nhà lo thế hả?"

    Ngồi chịu trận cho đã đời, Fany và Nichkhun lại chia nhau ai về phòng nấy. Fany thấy vui vui trong lòng bởi lâu lắm rồi cô không đến biển.

    Còn Nichkhun cậu đang áy náy vô cùng vì vụ Ji Yeon hồi sáng. Nhiều lần cầm cái điện thoại muốn gọi nhưng mà sao không đủ can đảm nên lại thôi.

    Phần Ji Yeon, chính vì Nichkhun không gọi cho mình nên cô nàng càng điên tiết, càng muốn “thanh toán” nợ nần với Fany và tất nhiên không thể nhờ Jinwoon....

    **********

    "Hắt... xì!"

    "Cảm rồi hả?" – Yuri ân cần.

    "Ừ! Hắt... xì!" – Fany hắt hơi liên tục.

    **********

    Trong khi đó, tại phòng PM, Nichkhun vẫn không hơn kém gì Fany.

    "Hắt... hắt...." – Nichkhun đang hắt hơi dở.

    "STOP!" – Wooyoung hét lên.

    ".... Xì... Hắt...xì!" – Nichkhun tiếp.

    "Làm gì mà ra nông nổi này?" – Junsu đưa mấy gói thuốc cảm cho thằng bạn.

    "Uống được không? Hắt... xì..." – Nichkhun ngờ vực.

    "Không."

    "Vậy đưa làm gì?"

    "Đầu độc cậu!" – Junsu cười gian, nụ cười làm sáng cả căn phòng bởi mấy hôm rồi không thấy Junsu cười như vậy. – "Nhìn gì dữ vậy? Tớ biết tớ đẹp rồi!" – Junsu đùa.

    "Cậu vừa cười đó hả? Oh my god!" – Taecyeon thở phào.

    Junsu nhìn cả bọn ngạc nhiên nhưng cũng lờ mờ đoán ra được rằng mình đã làm cả nhóm buồn lây.

    **********

    Còn hai anh chàng AM, vẫn vậy, chỉ có điều Junho dường như đã cười nhiều hơn và những nụ cười của cậu bớt giả tạo hơn trước.

    "Cậu không nhớ được gì à?" – Jinwoon hỏi khi cả hai đang nhìn ra cửa sổ.

    "Không." – Junho thản nhiên.

    "Vậy cậu không có chút cảm xúc gì với Yuri hả?"

    "Hình như có."

    Hai mắt Jinwoon sáng lên nhưng cái tia hy vọng nhỏ nhoi của cậu lại bị dập tắt ngay lập tức bởi câu nói tiếp theo của junho.

    "Nhưng cô ta cũng giống như những cô gái trước kia thôi. Chỉ là một trò chơi qua đường, một cái bóng thoáng qua rồi lại biến mất, chẳng có gì đặc biệt." – Junho nhún vai.

    "Cậu vừa nói cái gì? Junho, cậu có đủ tỉnh táo không vậy?" – Jinwoon tức giận.

    "Tớ vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra rằng cô ta là ai và cô ta đóng vai trò gì trong thế giới của tớ. Tớ vẫn đủ tỉnh táo để biết rằng cô ta thực chất cũng giống như những đứa con gái khác. Tầm thường!" – Junho đâu hiểu rằng tình yêu không cần sự tỉnh táo về trí óc mà là cần sự sáng suốt của trái tim để thực sự biết được tình cảm của mình.

    Jinwoon nhìn bạn với một ánh mắt tràn trề thất vọng, tự hỏi liệu có phải mình đã sai khi cho Yuri tiếp cận với Junho.

    Ngoài căn phòng, một cô gái đã tình cờ nghe cuộc đối thoại của hai chàng trai AM, môi nở một nụ cười.... chua chát, đau khổ hay là mãn nguyện, hạnh phúc đây?
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Wed Jun 27, 2012 4:51 am

    Chapter 41

    Yuri nhận được một mẫu giấy nhỏ dưới ngăn bàn với nội dung là: “Tôi muốn gặp cô, lên ngay sân thượng và đi một mình”. Đôi mắt thẩn thờ, mặt tái mét, đôi tay cầm mảnh giấy run lên, những hành động đó không thoát khỏi mắt quan sát của Fany. Cô bước đến gần bạn:

    "Cái gì vậy?" – Fany toan chụp mẩu giấy nhỏ thì Yuri đã nhanh tay dựt lại, miệng lẩm bẩm:

    "Không có gì! Bạn về chỗ đi, cô giáo sắp vào rồi đấy!" – Yuri cười cười, nụ cười có vẻ gượng ép.

    **********

    Giờ ra chơi, cô nàng lủi thủi lên sân thượng một mình. Nơi đó, một cô gái nhỏ nhắn đã đứng từ bao giờ, quay lưng lại với cô. Mái tóc xõa dài tung bay trong gió, thoang thoảng mùi hương nước hoa nhẹ. Ánh mặt trời chiếu thẳng vào người làm bóng cô gái kia in xuống sàn. Yuri e dè:

    "Bạn gọi mình lên đây... có việc gì vậy?"

    Cô gái kia quay ngoắt lại, gương mặt này không quen thuộc lắm với Yuri nhưng bộ đồng phục và phù hiệu chứng tỏ cô ta là học sinh trường PAM.

    "Tôi là Eunjung. Và tôi muốn cảnh cáo cô." – Cô gái nói, giọng răn đe.

    "Cảnh cáo tôi?" – Yuri lặp lại.

    "TRÁNH XA JUNHO RA!" – Eunjung trừng mắt nhìn Yuri.

    "Nếu tôi nói không?" – Yuri nhếch mép.

    "Tùy cô thôi, tôi không phải là loại người dễ đối phó. Với lại Junho cũng đâu có xem cô là gì." – Eunjung cười.

    "Sao cô biết cậu ấy không xem tôi ra gì?" – Yuri ngờ vực.

    "Cô có thể không tin nhưng cô phải nghe một thứ." – Vừa nói, Eunjung vừa rút trong túi áo ra một chiếc điện thoại và mở to loa lên.


    "Cậu không nhớ được gì à?"

    "Không."

    "Vậy cậu không có chút cảm xúc gì với Yuri hả?"

    "Hình như có."

    "Nhưng cô ta cũng giống như những cô gái trước kia thôi. Chỉ là một trò chơi qua đường, một cái bóng thoáng qua rồi lại biến mất, chẳng có gì đặc biệt."

    "Cậu vừa nói cái gì? Junho, cậu có đủ tỉnh táo không vậy?"

    "Tớ vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra rằng cô ta là ai và cô ta đóng vai trò gì trong thế giới của tớ. Tớ vẫn đủ tỉnh táo để biết rằng cô ta thực chất cũng giống như những đứa con gái khác. Tầm thường!"

    "Cậu..."


    Cái giọng nói đó, là của Junho, làm sao Yuri có thể nghe nhầm được. Còn người kia chắc là Jinwoon. Yuri ngồi bệt xuống sàn, cô không khóc, chính xác là không sao khóc được. Yuri khóc vì cái gì cơ chứ? Cô có mất thứ gì đâu? Thực chất cô chẳng có gì để mất nữa rồi.....

    "Cô nghe rõ chứ? Junho cũng chỉ xem cô là một đứa con gái qua đường mà thôi! Đừng ngồi đó mà mơ mộng hão huyền. Junho là của tôi và cô sẽ chẳng bao giờ có được trái tim của cậu ấy. Hiểu chứ? Cô bé ngốc!" – Eunjung tặng Yuri một nụ cười khinh bỉ trước khi rời khỏi đó.


    Mình ư? Cô bé ngốc ư? Ừ thì lúc trước, Junho vẫn hay gọi mình như vậy? Nhưng còn bây giờ? Cậu xem cô chẳng hơn gì những đứa con gái trong những quán bar mà cậu đã đến. Cậu chẳng nói thế là gì? Nhưng tất cả.... tất cả có phải là do ông trời muốn trừng phạt cô, phạt cô lúc trước đã không nghe Junho giải thích rõ đã bỏ rơi cậu, phạt cô để đến khi đi rồi, xa cậu rồi cô mới biết đối với cô cậu quan trọng biết nhường nào.....

    Yuri lững thửng bước về lớp, trông như một người vô hồn đang lê những bước chân mệt nhọc trên sa mạc.

    Bỗng Yuri va phải một nam sinh, cả hai ngã nhào, cậu ta hét lên:

    "Cô không có mắt à? Đồ ngốc!"

    Yuri không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng dậy rồi bước đi tiếp. Cô biết là mình ngốc nghếch nhưng có cần nói những lời tuyệt tình như vậy không?

    "Này, tôi đang gọi cô đấy!" – Cậu ta lặp lại.

    "Ừ." – Câu nói đọng lại ở cổ cô. Cô lại bước đi và không hề biết rằng người con trai va phải cô lúc nãy lại chính là người cô đang nghĩ đến lúc này. Junho.
    ho_con_cute_98
    ho_con_cute_98
    Binh bét
    Binh bét


    Posts : 36
    Money $ : 52
    Join Date : 11/01/2012
    Birthday : 12/08/1998
    Age : 25
    Sex : Nữ Leo
    From : Bắc Ninh

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by ho_con_cute_98 Wed Jun 27, 2012 7:24 am

    hay hay,tks cái nữa để có tjk thần vjk típ. hé hé. cp khunfany nè hay ghê.
    lovegg
    lovegg
    Thông dịch viên
    Thông dịch viên


    Posts : 1203
    Money $ : 1989
    Join Date : 20/09/2011
    Birthday : 08/07/1996
    Age : 27
    Sex : Nữ Cancer
    From : Hãy ủng hộ fic CAN YOU HEAR ME các bạn nhé! ^^

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by lovegg Wed Jun 27, 2012 11:45 pm

    Jinwoon với Fany quá cute luôn >.xin lỗi bạn Khun cơ mà mềnh ko thể cưỡng lại được cặp WoonNy >.<
    hoahonggai
    hoahonggai
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 137
    Money $ : 146
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 22/02/1990
    Age : 34
    Sex : Nữ Pisces
    Occupation : sinh viên
    From : bà rịa vũng tàu

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by hoahonggai Wed Jun 27, 2012 11:56 pm

    ss thì thik khunyul cơ mà fic của e làm ss tò mò về junho và yuri wa' thế là càng đọc càng ghiền lun....hum nay quyết định com cho e một cái...hehehhe
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Thu Jun 28, 2012 3:11 am

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Zxbdsf21
    ho_con_cute_98
    ho_con_cute_98
    Binh bét
    Binh bét


    Posts : 36
    Money $ : 52
    Join Date : 11/01/2012
    Birthday : 12/08/1998
    Age : 25
    Sex : Nữ Leo
    From : Bắc Ninh

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by ho_con_cute_98 Thu Jun 28, 2012 9:18 am

    poster mới đẹp quá hen
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Fri Jun 29, 2012 12:23 am

    Chapter 42

    Junsu đang lái xe trên đường chợt thấy một cái dáng nhỏ quen thuộc đang hí hoáy cạnh chiếc xe đạp nhỏ. Một cảm xúc dâng lên trong lòng, là sự thương hại, là sự chạnh lòng và cả nỗi quan tâm.

    "Cần giúp gì không?" – Junsu hỏi ngắn gọn, câu hỏi không hề có chủ ngữ.

    "Junsu oppa!" – Yoona reo lên – "Xe em hôm nay sao ý, hình như nó bị trật xích rồi anh ạ."

    "Để xem nào!" – Junsu cúi hẳn người xuống, vì không phải là một thợ sửa xe chuyên nghiệp nên cậu càng làm càng rối.

    Yoona đưa tay quệt những giọt mồ hôi trên má, vô tình làm những vết dầu mỡ đăng kí hộ khẩu nơi khóe miệng.

    Junsu ngước lên, nhìn chằm chằm vào Yoona làm cô bé ngơ ngác không hiểu mô tê gì.

    "Đứng yên." – Junsu ra lệnh rồi kéo Yoona về phía mình khiến cô bé sượng sùng.

    "Junsu oppa... oppa..." – Yoona chưa kịp nói hết câu thì Junsu đã đặt tay mình lên má cô bé.

    Junsu dùng những ngón tay nhẹ nhàng lau đi những vệt đen bóng nhoáng. Đôi má Yoona đỏ ửng, là vì nắng hay là vì Junsu... Tay chạm nhẹ làn da mịn màng của cô bé, Junsu cảm thấy thời gian và không gian như lắng đọng lại quanh hai người. Đôi môi đỏ mọng làm cậu nhớ... Và chợt một tia nhìn khiến hai đôi mắt giao nhau, nhanh, nhẹ như một luồng điện chạy qua người, Junsu sượng sùng buông tay, quay mặt đi:

    "Ừm... anh chỉ muốn... ừm..." – Junsu lắp bắp.

    "Em biết, và giờ việc cần làm là giải quyết chiếc xe này và oppa sẽ đưa em về." – Yoona vạch sẵn kế hoạch mà không cần biết Junsu có đồng ý hay không.

    Hai bóng người dắt chiếc xe đạp ghé vào khu vực gửi xe của trường PAM.

    Yoona leo lên xe Junsu tự nhiên mà không cần đợi sự dồng ý của chủ nhân chiếc xe đó.

    Trên xe, tuyệt nhiên không có một câu nói nào được thốt ra ngay cả từ một người hay nói luyên thuyên như Yoona. Đột nhiên, cô bé lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đang bao trùm.

    "Em là em gái của Yoon Hyun."

    "Anh biết." – Junsu thở dài khi nghe nhắc đến cái tên đó.

    "Sao anh biết, em đã nói gì đâu?" – Yoona mở to mắt.

    "Anh đoán vậy vì... em rất giống Yoon Hyun, hai người giống y như hai giọt nước vậy, chỉ khác là Yoon Hyun trầm lặng và ít giao tiếp hơn." – Junsu quả thực rất đau khổ nhưng chẳng bao giờ cậu thể hiện nổi đau khổ đó ra ngoài với ai kể cả Yoona, cô bé đang ngồi bên cạnh mình.

    "Và em thích oppa." – Yoona mạnh bạo.

    "Yoona, nhưng anh..." – Cậu biết nói gì và làm gì lúc này đây.

    "Em biết oppa quan tâm đến em, bối rối khi gặp em chỉ bởi vì em rất giống Yoon Hyun unnie nhưng oppa không biết rằng chính sự quan tâm đó đã làm em càng thích oppa hơn." – Yoona cúi đầu.

    "........."

    "Oppa đừng nói gì cả, để em nói. Từ giờ, em chính thức theo đuổi oppa, oppa nhớ nhé! Em muốn oppa thích em vì em là Yoona chứ không phải là một cái bóng của Yoon Hyun unnie. Và oppa cứ chờ xem, nhất định, oppa sẽ phải thích em." – Yoona cười rồi bước xuống xe và đi vào nhà.

    Chờ khi cô bé đi khuất, Junsu áp đầu vào vô lăng, suy nghĩ về những gì cô bé nói và những gì đã và đang diễn ra. Cũng có nhiều lúc, cậu ngỡ như Yoona là Yoon Hyun và dành hết sự quan tâm, yêu mến mà cậu muốn dành cho Yoon Hyun, người cậu yêu cho cô bé nhưng đó chỉ là trong một thoáng không tỉnh táo thôi bởi cậu biết rằng Yoon Hyun sẽ không thể trở về bên cậu... Nhưng tại sao lúc nào cô bé kia cũng khiến cậu phải suy nghĩ, tại sao người cô bé ấy thích lại là cậu? Đôi mắt đó, to, và tròn giống như đôi mắt của Yoon Hyun. Yoona hay cười nhưng nụ cười lại rất hiếm gặp trên môi Yoon Hyun. Cậu lắc đầu, tự nhắc mình rằng Yoon Hyun và Yoona là hai người khác nhau, cậu không muốn làm Yoona đau khổ giống như những gì cậu đã làm với Yoon Hyun....
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Fri Jun 29, 2012 12:43 am

    Chapter 43

    "Cả lớp này, sắp tới sẽ có một chuyến đi dã ngoại. Địa điểm sẽ là khu rừng nguyên thái ở ngoại ô thành phố!" – Lớp trưởng 11A1 thông báo.

    "Yeahhh! Sắp được nghỉ ngơi rồi!" – Cả lớp nháo nhào.

    "Mai qua nhà mình chuẩn bị nha!" – Yuri nhìn Fany.

    "Ừ!" – Fany đáp một cách thích thú.

    **********

    Tối hôm đó, tại nhà Nichkhun....

    "Con đi vậy có nguy hiểm gì không?" – Mẹ chồng Fany hỏi.

    "Hì, gì con cũng không sợ, chỉ sợ... ma thôi!" – Fany cười trừ và trêu đùa để mọi người chấp nhận cho cô đi chuyến dã ngoại này bởi chính Fany cũng thích mà.

    "Chính cô đã là ma rồi! Sợ cái gì nữa?" – Nichkhun chen ngang.

    Fany lườm Nichkhun một cái thật dài rồi mỉm cười với ba mẹ chồng:

    "Mọi người đừng lo, con lớn rồi mà!"

    **********

    Đêm hôm đó, Fany thích tới nổi lúc nào cũng hát ngân nga, đầu óc thì lúc nào cũng ở trên 9 tầng mây.

    "Nghe cô hát làm tôi... ghét luôn cả bài hát đó, mà hình như trước đây tôi từng thích thì phải."

    "Vậy anh còn thích bài nào nữa không? Tôi hát cho nghe." – Fany lè lưỡi.

    Nichkhun nhếch mép, vẫn cái điệu cười nửa miệng làm Fany tức điên.

    **********

    Một ngày mới là một sự thay đổi mới. Hôm nay Fany sẽ thực sự thoát khỏi cái tên chồng hắc ám kia để tung tăng bay lượn trong khu rừng sinh thái (ặc....ặc... cứ làm như ngày nào ở nhà Fany cũng giáp mặt cậu không bằng). Vừa nghĩ đến đó, tâm trạng cô vui hẳn lên.

    "Con không thể nói với vợ con một câu tốt lành hay sao?" – Ba Nichkhun quát.

    "Nói gì cơ ạ?" – Cậu nhún vai, tỏ vẻ bất cần.

    "Đại loại như là chúc đi chơi vui vẻ hay bình an gì gì đó." – Ông nhìn con trai.

    "Vậy... chúc cô đi chơi vui vẻ và đừng có dọa bất cứ con ma nào nhé, con nhỏ rắc rối!" – Cậu lặp lại y chang, chỉ khác là vế sau ko phải là lời chúc may mắn mà chúc đểu Fany thì đúng hơn.

    Fany rất muốn chạy đến giáng cho cái tên đang nhởn nhơ gác chân lên ghế cười cười kia một đạp nhưng sự có mặt của một số người lại không cho phép Fany làm điều đó.

    Thôi vậy, quân tử trả thù mười năm chưa muộn Fany tự nhủ và phóc nhanh lên ....xe đạp. (Hơ....hơ... Fany biết đi xe đạp rồi cơ đấy thông minh mà!)

    **********

    Lớp Fany đã tập trung đông đủ ở sân trường từ bao giờ. Cô lon ton chạy đến chỗ Yuri.

    Cùng lúc đó, một chiếc xe du lịch từ từ tiến về chỗ đậu xe. Cả bọn hú hét rồi leo lên xe theo bản năng của một người học sinh.

    Fany ngó quanh, không thấy Yuri đâu. Nhỏ này lạ thật, mới đó đã nhảy tót đi đường nào rồi. Chiếc xe bất ngờ chuyển bánh trong khi Fany vẫn còn đang đứng. Híc, tội nghiệp cho Fany mà. Cô ngã ngửa giữa lối đi của chiếc xe. Được thể, bọn con gái lớp Fany cười vang lên, còn cô ngượng cả người. Khi không lại rơi vào chuyện này.

    "Ngồi đây nè bạn!" – Một đứa con gái đưa tay cho Fany, đỡ cô dậy rồi cười thật tươi.

    "Cảm ơn." – Fany cười tươi đáp trả.

    "Mình là Taeyeon, Tiffany biết mình chứ?" – Cô bạn hỏi, nheo nheo mắt và cười tươi như một thiên thần.

    "Biết chứ. Bạn cùng lớp khác bàn mà!" – Fany nhanh nhẩu.

    Trên đường đi, Taeyeon thao thao bất tuyệt về mọi chuyện trên đời, ở lớp cô bạn là một người khá trầm, không ngờ lại có một tâm hồn thanh cao và trong sáng đến vậy.

    Xe dừng lại ở trước một cái biển to đùng ghi tên “Rừng sinh thái”.

    Phía sau tấm biển đó là một lối mòn, hai bên đều là cây lá um tùm. Xa xa chỉ thấy cây là cây, bị lạc trong này có mà chờ đến khiếp sau mới mong gặp lại người thân.

    "Tiffany, lại dựng trại cùng lớp nè!" – Yuri vẫy tay.

    Fany cũng thuộc dạng khéo tay nhưng sao lại rơi vào kiểu... bó tay trong việc dựng trại. Cô ngu ngơ đứng nhìn bọn con trai xông xả vào việc cứu lớp cứu dân.

    Sau một hồi lao động mệt nhọc (của mấy đứa con trai), 5 cái trại của lớp Fany cũng được dựng lên, lớn hơn cái trại hồi cấp hai nhiều, thế mới đủ sức chứa đủ 6 mạng người trong 1 cái trại chứ.

    **********

    Sau khi hát hò và chơi đùa đến 1, 2 giờ sáng lớp Fany mới chịu trở về trại.

    Đêm ở rừng lạnh lắm, may mà Fany có mang thêm áo len. Cô than thở vài cái rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

    "Unnie hả? Em phải làm gì đây?" – Giọng của một đứa con gái vang lên nhỏ nhẹ sau tấm rèm.

    Không biết đầu bên kia nói gì, chỉ thấy cô ta cười một điệu cười gian ác và trước khi cúp máy còn cố nói thêm, giọng chắc chắn:

    "Unnie yên tâm, em sẽ không làm cho unnie thất vọng đâu!"
    capricorn
    capricorn
    Đại tá
    Đại tá


    Posts : 1832
    Money $ : 2264
    Join Date : 22/08/2011
    Birthday : 07/01/1999
    Age : 25
    Sex : Nữ Capricorn
    Occupation : Student~ Sone
    From : taeny fam

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by capricorn Fri Jun 29, 2012 10:32 am

    ui
    lâu lắm ms có dịp onl để đọc
    fic hay tuyệt cú mèo luôn
    hóng chap ms quá
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Sun Jul 01, 2012 12:05 am

    Chapter 44

    Chiều hôm sau, lớp Fany giở trại đi về nhà. Vì tối trên rừng lạnh lắm nên Yuri lên cơn sốt đến nỗi đi không nổi làm cho mọi việc gấp rút hơn.

    Fany đi cùng Taeyeon ở cuối hàng vì cô bạn có nhiều chuyện muốn tám với Fany lắm. Taeyeon bảo không biết sao vừa gặp Fany là muốn nói chuyện rồi còn bảo từ Fany phát ra một sức hút vô hình làm cô phổng cả mũi.

    Cả hai mải mê nói chuyện, không để ý đã xa hàng từ lúc nào.

    "Taeyeon vào đây nhiều rồi nên rành đường lắm." – Cô bạn mỉm cười với Fany. Taeyeon nói đúng, cô bạn đã từng vào đây rất nhiều và nắm mọi ngõ ngách của con đường dẫn ra ngoài.

    "Ahhh!" – Taeyeon hét lên rồi khụy xuống ôm lấy cổ chân.

    "Sao vậy? Trật chân hả?" – Fany lo lắng.

    "Ừ, nhưng không sao, mình đi được mà." – Nói rồi, cô đưa tay vào túi, bỗng khuôn mặt chuyển sắc hẳn.

    "Bạn làm sao vậy?" – Fany cúi xuống hỏi.

    "Đồng... đồng hồ của mình. Híc!" – Bất giác, cô bạn khóc nấc lên.

    "Đồng hồ nào? Bạn mất đồng hồ à? Nó quý lắm sao?" – Fany hỏi dồn dập.

    "Không những quý, nó là bảo vật gia truyền nhà mình. Híc, làm sao đây, chắc lúc nãy giở trại không để ý nên nó rơi ra lúc nào không biết. Híc, sao mình hậu đậu thế này hả Fany. Đến một chiếc đồng hồ cũng không giữ nổi thì sống làm gì? Híc..."

    "Bạn nói gì thế? Đồng hồ đâu có chân, chắc nó chỉ rơi đâu đó ở khu vực cắm trại thôi!" – Fany hốt hoảng.

    Taeyeon chới với đứng dậy. Đi được một quãng thì ngã xuống và ôm lấy cổ chân. Fany chạy theo can ngăn vì thực sự lo cho cái chân đang bị thương của Taeyeon.

    "Chúng ta về trước rồi lúc nào huy động lực lượng tới tìm được không?"

    "Không có đồng hồ chắc mình không thể nhìn mặt ba mình, bạn về trước đi, mình biết đường, mình sẽ quay lại tìm." – Nói rồi, cô bạn cố chấp gượng đứng lên đi cà nhắc về phía trước.

    "Ahhh!" – Taeyeon lại ngã xuống.

    "Taeyeon ngồi đây đợi mình nha! Mình sẽ lại đó tìm đồng hồ giúp bạn được không? Đừng đi đâu đó!"

    Fany một mình tiến vào khu rừng sâu thẳm kia một lần nữa. Lật từng đống lá, cô quyết giúp Taeyeon tìm lại chiếc đồng hồ gia bảo.

    "Ahh! Thấy rồi!!" – Fany hét lên mừng rỡ, cầm trên tay chiếc đồng hồ bị đứt dây đeo.

    Cô tí tửng quay trở lại đường cũ để báo cho Taeyeon tin vui này. Quay trở lại tảng đá hồi nãy nhanh nhất có thể. Tảng đá vẫn còn ở đây, cái cây vẫn còn ở đây nhưng Taeyeon đã biến mất.

    "Taeyeon, bạn ở đâu rồi!?"


    Lạ nhỉ. Mình không thể lộn được tại vì cái cây này mình đã nhớ rất rõ. Nó có cái vòng tròn ở giữa và một con diều bị vắt trên đó, rất khác với những cái cây khác. Rõ ràng hồi nãy Taeyeon đã ngồi trên đó mà ta. Chân bạn ấy đang bị thương thì có thể đi đâu được chứ? Hàng loạt ý nghĩ hiện lên trong đầu Fany. Cô luôn hình dung những điều tồi tệ nhất có thể xảy đến cho cô bạn mới thân. Fany gào hét như một con thú hoang tìm đàn con bị lạc nhưng đáp lại nó chỉ có tiếng vọng của rừng xanh....

    **********

    Màn đêm bao phủ quanh khu rừng già một cách nhanh chóng trong khi Fany loay hoay mãi không thể tìm được lối ra. Ngồi thu mình bên một khối đá lớn, cô nhìn xung quanh với khuôn mặt lấm lét đầy sợ hãi. Fany sợ bóng đêm, cô ghét màu đen.... có thể mọi người cho rằng cô điên nhưng quả thật lúc này cô mong rằng một con thú rừng nào đó chạy lại nuốt chửng cô vào bụng để cô không còn phải đối mặt một mình với cái màu đen khinh khủng kia nữa. Tại sao rừng mà lại không có một con thú dữ nào nhỉ? Không hề có một cơn gió độc thổi vào cô để cô có thể ngủ ngay tức khắc.

    Mồ hôi úa ra như suối, mặt Fany xanh tái và đã bắt đầu xuất hiện những giọt nước mặn chát trên khóe mắt. Fany run vì lạnh và nói trong mê sảng:

    "Ba mẹ ơi...híc.... ba mẹ ơi.... cho con đi với... hai người không thương con nữa. Híc.... sao tối thế này ba ơi...mẹ ơi... Tiffany sợ....ba mẹ ơi... đâu rồi? Sao lại tối thế này. Híc.... hức...hức..." – Fany bật khóc và lịm dần đi trong cơn mê....

    **********

    Ông nội và pama của Nichkhun hôm nay đã tức tốc bay sang Anh để dự một lễ cưới của đứa cháu gái họ hàng, điều đó đồng nghĩa với việc tối nay chỉ có cậu ở nhà cùng mấy người giúp việc và bác quản gia.

    Không hiểu sao vắng Fany, nhà yên tĩnh hẳn đi, hay nói cách khác là buồn tẻ hơn, không có sống động và rộn ràng như những lúc cô ở nhà. Mà nhắc đến Fany, cậu mới sực nhớ ra sao giờ này cô chưa về, đáng nhẽ ra phải về từ lúc chiều rồi chứ?

    Reng...reng...reng.... Điện thoại bàn của nhà Nichkhun đổ những tiếng chuông dài. Lát sau, cậu mới bắt máy.

    "Alo, có phải nhà của bạn Tiffany không ạ?" – Giọng của một đứa con gái vang lên đầu dây bên kia

    "Phải." – Nichkhun đáp ngắn gọn nhưng không biết là mình đang nói gì, tâm trí cứ ở đâu đâu rồi.

    "Vậy xin phép anh nha. Tối nay bạn ấy đang dự tiệc với lớp nên không về nhà được!" – Giọng nói nhỏ nhẹ.

    Dù rất muốn nghe giọng Fany nhưng cái suy nghĩ
    con nhỏ đó thì liên quan gì đến mình? Việc gì phải quan tâm nên cậu đáp luôn:

    "Ừ!"

    Anh chàng khôn quá nhiều khi cũng dại. Cậu không hề thắc mắc vì sao đứa con gái kia lại biết được Fany đang sống ở nhà cậu mà gọi điện tới cơ chứ?

    **********

    0h30, Nichkhun xuống nhà lấy nước, ngang qua phòng Fany, anh chàng cố ghé vào nói một câu:

    "Sao ngủ không bật đèn, nhỏ kia?" – Nói rồi, cậu vớ tay bật cái công tắc, cả căn phòng sáng trưng lên, cái giường gọn gàng ngăn nắp, lúc này cậu mới nhớ ra là đêm nay cô không về.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Sun Jul 01, 2012 12:22 am

    Chapter 45

    Sáng hôm sau, Nichkhun đến lớp với tâm trạng rũ rượi như người mất hồn.

    "Fany đâu? Sáng nay sao không thấy cậu chở cô ấy đến?" – Junsu ngồi xuống trước mặt Nichkhun.

    "Tớ biết đâu!" – Nichkhun lắc đầu.

    Cốc... cốc...cốc. Sau hàng loạt tiếng cốc cửa, Yuri hốt hoảng bước vào mà không cần đến sự cho phép của những nhân trong phòng.

    "Yuri, có chuyện gì vậy?" – Taecyeon ngước mặt lên nhìn.

    Cô chạy lại chỗ Nichkhun, hạ giọng:

    "Xin lỗi nhưng tôi muốn hỏi Fany đâu rồi?"

    "Sao hỏi tôi? Tôi và cô ta đâu có quan hệ gì?" – Nichkhun bình thản đọc báo.

    "Xin lỗi, tại tôi thấy anh hay chở Fany đi học nhưng hôm nay... bạn ấy nghỉ học không phép, điện thoại thì không bắt máy. Tôi lo nên...."

    "Cái gì? Fany nghỉ học? Lại ko nghe máy nữa ư?" - Taecyeon chạy lại chỗ Yuri. Không hiểu vì sao cậu lại lo đến vậy.

    "Anh có biết bạn ấy bị làm sao không?" – Yuri bỏ ngoài tai câu hỏi của Taecyeon, quay lại năn nỉ Nichkhun.

    "Cậu nói gì đi chứ? Fany đâu? Cô ấy bị sao rồi?" – Junsu đứng phắt dậy, cậu cũng lo cho Fany, đứa "em gái" của cậu.

    "Sao mấy người hỏi tôi? Chẳng phải hôm trước lớp cô đi cắm trại sao? Hôm qua lại không về nhà, hai ngày nay có thấy mặt mũi cô ta đâu." – Nichkhun bức xúc.

    "Hôm qua.... Fany không về nhà sao? Bạn ấy đi đâu?" – Yuri nghi ngờ.

    "Làm sao tôi biết? Lớp các người tổ chức tiệc đêm cơ mà?" – Nichkhun ngồi xuống ghế với vẻ mặt tức giận.

    "Tiệc đêm á? Làm gì có? Chiều qua ai nấy đều thấm mệt nên chia nhau về nhà, làm gì có tiệc đêm nào?" – Yuri hốt hoảng.

    "HẢ!?" – Cả hội PM hét lên ngạc nhiên.

    "Vậy...vậy cô ấy đâu?" – Wooyoung bắt đầu mất bình tĩnh.

    "Nếu tôi biết thì qua đây hỏi mấy anh làm gì?" – Yuri hỏi lại

    Trong tất cả mọi người, Nichkhun là người bình thản nhất. Lúc cả bọn kéo nhau đi tìm Fany, cậu ngồi yên không phản ứng. Cớ gì cậu phải lo cho Fany? Cậu mong nó bỏ đi còn không kịp nữa là....

    "Cậu đứng dậy." – Junsu lôi Nichkhun ra xe, miễn cưỡng, cậu đành đi theo.

    Chỉ với một cú điện thoại, toàn bộ cảnh sát khu vực, cả những chiếc trực thăng cao cấp đều được huy động vào việc tìm người. Và địa điểm tìm chính là khu rừng nguyên sinh nơi cả lớp Fany đã đi cắm trại.

    "Không biết PM làm gì lại huy động nhiều lực lượng đến vậy nữa?" – Junho nhếch mép. "– Nghe nói là để tìm một con nhỏ nào đó, xem ra con nhỏ đó được coi là báu vật của PM rồi!"

    Jinwoon im lặng nghe bạn nói, không một phản ứng gì cho thấy cậu quan tâm đến việc này nhưng chính xác là cậu đang rất quan tâm.
    Con nhỏ có liên quan đến PM ư? Nếu không phải là Jiyeon thì người đó chắc chắn là.....

    **********

    "Fany, bạn đâu rồi?" – Yuri tuyệt vọng – "Mình xin lỗi, nếu không phải vì mình bị ốm thì bạn đã có thể về nhà cùng mình rồi! Híc!"

    "Fany!!!" – Junsu hét lên.

    "Này, con nhỏ kia, ở đâu thì chui ra nhanh cho mấy “anh” đây được nhờ." – Wooyoung dù lo nhưng cái khiếu hài hước luôn chiếm trọn những câu nói.

    Taecyeon... cậu ta có vẻ rất lo lắng cho Fany, mặt cậu hiện lên những nét khó hiểu. Chẳng ai hiểu cậu đang nghĩ gì....


    Sao mình lại lo cho cô ấy như vậy? Mình.... thích... sao? Có lẽ là vậy? Mấy ngày nay nhìn thấy cảnh Nichkhun đưa đón Fany, nhìn hai người đó cười nói vui vẻ, lại thấy buồn và căm tức. Dù sao thì Nichkhun cũng không phải là bạn trai và cậu ta cũng không thích Fany, mình sẽ không để tuột cơ hội đâu! Nhất định thế?

    "Fany.... em ở đâu!?"

    Dòng suy nghĩ chạy đều trong suy nghĩ của Taecyeon, cậu ta tìm khắp mọi ngõ ngách, mặc cho mồ hôi nhễ nhại.

    Phần Nichkhun, cậu vẫn đăm chiêu theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình, cậu có lo cho Fany hay không? Ừ thì cũng có nhưng đâu đủ nhiều đến nỗi phải nghĩ rằng cậu thích cô cơ chứ? Không bao giờ có chuyện đó. Người cậu thích duy nhất chỉ có một, đó là Jiyeon... chỉ Jiyeon mà thôi....

    Bất giác, cậu nhìn dấu chân người. Những đám cỏ úa vàng tạo thành một dãy dài mờ nhưng nếu quan sát kỹ vẫn có thể thấy rõ. Chứng tỏ rằng có ai đó đã dẫm lên chúng.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Tue Jul 03, 2012 8:01 am

    Chapter 46

    Một ý nghĩ gì đó thôi thúc cậu tiến về phía trước. Đi mãi, đi mãi, đi mãi mà chỉ thấy cây là cây, chẳng có dấu hiệu gì của Fany.

    Cậu nản chí và toan quay lưng bước đi thì một tiếng rên nho nhỏ lọt vào tai. Bước lại gần đó và đập vào mắt cậu là một cô gái đang ngồi co ro bên tảng đá to lớn, tóc xõa dài và ướt sũng. Không cần nhìn mặt Nichkhun cũng biết được đó là người cậu đang tìm, Tiffany.

    Nichkhun chạy ngay đến chỗ Fany, mặt cô tái mét và người thì như một tảng băng, chẳng còn dấu hiệu nào của sự sống.

    "Ư....ư..." – Cô rên lên từng tiếng.

    "Tiffany, cô... đừng sợ, tôi đến cứu cô rồi đây." – Nichkhun ôm lấy Fany vào lòng. Cũng may đây là rừng, có mấy cái cây tán rộng che cho Fany chứ không thì cô cũng đã chết vì lạnh rồi.

    "L..ạ..n..h..." – Fany lắp bắp vì môi đã đông cứng lại.

    "Đồ ngốc, làm gì mà ra nông nổi này hả?"

    Nói rồi, Nichkhun sực nhớ đến cả bọn, cậu lấy điện thoại bấm bấm:

    "Alo, Junsu, tớ tìm thấy cô ấy rồi!"

    "Đang ở đâu?"

    "Trong rừng thôi chứ biết ở đâu?"

    "Vậy.... cậu biết đường ra chứ?"

    "Xem thường vừa thôi, nói cả bọn rút về rồi đặt chỗ trước ở bệnh viện gần đây nhất đi, lát nữa tớ đem cô ta đến đó."

    Cậu nhìn cô, ướt từ A đến Z, giờ mà bế Fany đi nữa để cho gió có cơ hội len lỏi, chắc cô không chịu được mất.

    Không hiểu cái ý nghĩ điên rồ nào đã thôi thúc cậu chạm tay vào cúc áo Fany. Tách. Chiếc cúc áo đầu tiên được mở ra, âm thanh vang vọng.

    Bất giác, bàn tay lạnh ngắt của Fany chạm vào tay cậu, nói là chạm vì cô không đủ sức để cầm lấy cái khối âm ấm ấy nữa.

    "Làm... gì?" – Fany nói khẽ.

    "Cởi áo cho cô chứ làm gì?" – Nichkhun nói rồi đưa tay lên chiếc cúc áo thứ hai kêu. Tách.

    "Anh....dám...."

    "Sắp chết rồi mà còn đanh đá nữa. Nếu không làm thế, tôi sợ cô sẽ chết vì lạnh mất!" – Miệng nói tay làm, cậu đã gỡ được chiếc cúc thứ ba.

    Fany dùng hết sức đẩy tên chồng kia ra xa, cô thà chết còn hơn. Vì thấy cô quá cố chấp, Nichkhun không biết làm sao hết đành hy sinh nụ hôn của mình, hôn lên môi cô một cái. Trong lúc đó cậu đã cởi được cái nút thứ tư, còn hai cái nữa thôi. Hít một hơi dài cậu đặt đôi môi ấm áp của mình lên đôi môi lạnh buốt của cô một nụ hôn mãnh liệt. Vài giây đó cũng đủ để cho Nichkhun thi hành tội ác. (đừng liên tưởng bậy bạ nha)

    "Xong rồi." – Cậu khẽ nói.

    Trên người Fany bây giờ là một chiếc áo sơ mi màu trắng mới tanh. Cô đưa tay lên nắm chặt lấy cổ áo của mình rồi gục đầu ngủ ngon lành.

    Cảm giác lâng lâng như là ai đang bế cô vậy. Không phải như mà là thật.

    Nichkhun lần mò theo dấu chân hồi nãy mà ra. Cuối cùng thì cậu cũng đã đưa được cô đến bệnh viện.

    Cả bọn đã túc trực sẵn ở đó. Phòng và bác sĩ cũng đã chủng bị kĩ càng chỉ chờ Fany đến mà thôi.

    "Sao lâu vậy?" – Taecyeon nhìn Nichkhun rồi quay lại nhìn Fany, tiện thể nhìn luôn...cái áo mới của cô. – "Cậu... làm gì cô ấy?"

    "Thay áo thôi mà!" – Nichkhun nhếch mép rồi bế Fany vào trong trước ánh mắt tò mò lẫn ngạc nhiên của mọi người.

    **********

    Sau khi khám xong, bác sỹ bước ra từ phòng bệnh.

    "Bạn ấy có sao không ạ?" – Yuri chạy lại hỏi.

    "Không sao rồi, may mà mọi người biết cách sơ cứu kịp, nếu cứ cho cô ấy ướt sũng thì có thánh cũng không cứu nổi." – Bác sỹ nói rồi bước đi.

    Cả bọn quay lại nhìn Nichkhun, còn cậu thì thản nhiên đứng dậy và đi vào phòng bệnh của Fany.

    "Mọi người về đi, để mình chăm sóc bạn ấy." – Yuri lo lắng nhìn Fany.

    "Không!" – Cả bọn đồng thanh trừ Nichkhun.

    Ai cũng không chịu về, nên đành phân công theo từng đợt. Không biết xui rủi thế nào, Nichkhun lại phải là người ở lại chăm sóc Fany đêm nay.

    Khi cả bọn về hết, cậu ngồi lại bên Fany, nhìn cô ngủ mà.... đoán xem cô mơ gì?

    "Tối...tối quá.... sợ quá... mẹ ơi...ba ơi.... cứu con đi, cho con đi với... sợ quá... híc.... tối quá, sao con không thấy gì cả...." – Fany nói mớ nhưng những câu nói ấy làm Nichkhun lo lắng.

    "Này, cô không sao chứ?" – Cậu lay lay người cô.

    Fany nắm chặt tay Nichkhun rồi thở phào trong khi mắt vẫn nhắm nghiền:

    "Không sao... trời sáng rồi, không còn tối nữa... đón con sớm nhé..." – Fany mỉm cười và cũng làm Nichkhun bật cười theo.

    "Trẻ mẫu giáo hay sao còn đón sớm nữa!"

    Ngồi nhìn Fany ngủ mà cậu đã thiếp đi từ lúc nào không hay bên cạnh cô.

    Sáng hôm sau là chủ nhật nhưng Fany vẫn chưa tỉnh. Nichkhun đã thức dậy từ sáng sớm để lấy nước ấm vào phòng cho cô. Khi thấy Taecyeon, Junsu, Wooyoung tới, cậu đứng dậy vươn vai vì tối qua đã phải ngồi ngủ nên sáng dậy đau cả người.

    "Taecyeon với Junsu ở lại nhé! Nichkhun phải về ngủ bù còn tớ.... đi cua thêm mấy em nữa về ngủ cùng cho vui!" – Wooyoung nháy mắt rồi bước ra khỏi phòng bệnh.

    "Ở đây đấy, tớ ra ngoài mua đồ ăn đã!" – Thế rồi Junsu đi luôn. Còn lại Fany và Taecyeon.

    Nhìn Fany ngủ, trông thật dễ thương, không giống như cô thường ngày, đanh đá, ngang bướng. Bất giác, cậu mỉm cười.

    "Tôi thích em, em biết điều đó chứ?" – Taeyeon hỏi như đang hỏi chính mình.

    Anh chàng tiến lại giường Fany, cúi mặt xuống và nhẹ nhàng hôn lên môi cô. Fany vẫn ngủ như không có gì, chỉ cảm thấy đầu môi âm ấm nhưng cái cảm giác đó không kéo dài lâu.

    Đưa tay vuốt những lọn tóc xõa trước trán Fany, Taecyeon lại khẽ chạm tay vào môi mình. Vừa quay mặt lại, đã bị dáng cho một cú đấm vào mặt.


    Máu từ khóe miệng chảy ra. Quệt vết máu, cậu ngẩng mặt lên và sửng sốt. Người đứng trước mặt cậu lúc này, người đang mang một vẻ mặt tức giận và đáng sợ ... là... là...
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Tue Jul 03, 2012 8:18 am

    Chapter 47

    Người đứng trước mặt cậu lúc này, người đang mang một vẻ mặt tức giận và đáng sợ... là Jinwoon, thủ lĩnh của AM.

    "Sao đánh tớ!?" – Taecyeon giận dữ.

    "Cậu... sao lại... cô ấy?" – Không có từ ngữ nào diễn tả nổi uất hận của Jinwoon lúc này. Cậu nhìn Fany, cô nằm yên và mỉm cười.

    "Liên quan gì đến cậu?" – Taecyeon nhếch mép.

    "Cậu...cậu dám?" – Jinwoon xông tới, tan giáng cho Taeyeon một đấm thì tiếng hét làm cả hai giật mình.

    "DỪNG LẠI ĐI, ĐÂY LÀ BỆNH VIỆN MÀ!" – Junsu tiến vào trong.

    "Cậu." – Junsu nhìn chằm chằm vào Jinwoon – "Sao lại ở đây?"

    "Tôi đến thăm Tiffany, không cần cậu bận tâm." – Jinwoon phủi tay.

    "Giờ cậu thấy cô ấy không sao rồi đấy! Mời về cho." – Junsu nói như đuổi tà.

    Vì lòng tự trọng quá cao, Jinwoon hậm hực bước ra. Trước khi đi, không quên nhìn Fany một cái.

    "Sao hắn ta đánh cậu?" – Junsu hỏi làm Taeyeon giật mình, không lẽ khai hết rằng cậu hôn lên môi Fany và bị đánh.

    "Là thế này... &*(^*%%@^*&^$*@" - Taecyeon thành thật với Junsu và với lòng mình.

    "Cậu điên à?" – Junsu giật mình khi nghe Taecyeon nói – "Xin lỗi nhưng quả thật là không được."

    "Nichkhun cũng bảo là không thích cô ấy mà! Vậy tớ còn cơ hội." – Taecyeob quả quyết – "Nhưng...."

    "Nhưng sao?" – Junsu tò mò.

    "Lúc hôn lên môi Fany, mình không có cảm giác gì cả, không giống như người ta vẫn nói về tình yêu tức là có một luồng điện chạy qua người." – Taecyeon suy ngẫm.

    "Cũng có thể tình cảm của cậu đối với Fany không phải là tình yêu giữa nam và nữ."

    "Vậy thì là gì?"

    "Giống như thứ tình cảm mà tớ và Wooyoung dành cho cô nhóc ấy... Tình anh em." – Junsu nói chắc nịch.

    "Tình anh em sao?" – Taecyeon tỏ vẻ ngờ vực.

    "Không nhất thiết cứ quan tâm, lo lắng cho người khác, hồi hộp và vui sướng khi người đó cười là tình yêu đôi lứa đâu. Rồi cậu sẽ hiểu, giữa anh trai và em gái cũng có một tình cảm thiêng liêng." – Junsu

    Taecyeon gật gù. Anh chàng nhìn Fany và mỉm cười:

    "Xem như lúc nãy là nụ hôn của anh trai dành cho em gái nhé!"

    **********

    Fany mở đôi mắt biết cười sau 2 ngày nằm viện, người cô ê ẩm. Ánh mặt trời chói chang làm cô loá mắt. Khẽ nhíu mày cô nhìn ra phía cửa sổ và phát hiện một dáng người cao cao và quen quen đang đứng nhìn ra ngoài bãi cỏ thơm ngát.

    "E..hèm!" – Fany lên tiếng.

    "Cô tỉnh rồi sao?" – Nichkhun hỏi.

    "Hỏi thừa." – Fany phẩy tay.

    Fany đang tập trung trí nhớ, nhớ lại xem hôm đó đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cô lại nằm ở đây, bên cạnh Nichkhun chứ không phải ở trên trời, bên cạnh Thượng đế?

    Fany nhớ cô nằm bên tảng đá trong mưa, Nichkhun tìm được cô... và... và cậu...

    "Ahhhh!" – Fany hét lên khi cái hồi ức đó dần dần quay về.

    "Sao vậy?" – Nichkhun hỏi.

    "Anh... hôm đó... anh..." – Fany ấp úng, ôm lấy đầu và thực sự không muốn nhớ, cô hoảng loạn.

    "Là tôi hôn cô, rồi tôi.... thay áo cho cô hả? Cô muốn nói thế sao?" – Nichkhun nhếch mép.

    Fany gật đầu lia lịa, nhìn Nichkhun chằm chằm.

    Nichkhun không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn ngắm khung cảnh ngoài trời qua khung cửa sổ. Chẳng ai biết cậu nghĩ gì, mà có phải chăng chính cậu cũng không biết mình đang nghĩ gì sao?

    Fany đã không hoảng loạn nữa, cô nhìn cậu, mắt mở to như muốn thu hết hình ảnh cảu cậu lúc này.

    Bất giác, Nichkhun quay lại nhìn Fany, giật mình, cô quay phắt đi. Tại sao lại nhìn tên đó như thế, chẳng phải mình đang tức sao? Đúng, Fany đang tức Nichkhun lắm cơ, tức lắm....

    Cậu tiến lại phía Fany, từ từ ghé sát làm cô đơ người mấy giây.

    "Điện thoại của cô đâu?"

    "Trong... trong túi ý." – Fany ấp úng.

    "Vậy sao không gọi điện về nhà?" – Nichkhun nổi giận.

    "Ừ nhỉ? Tôi quên mất." – Fany trả lời một cách tỉnh bơ.

    Nichkhun lắc đầu ngao ngán.

    "Nhiều lúc tôi nghi ngờ tuổi tác của cô đấy. Già rồi hay sao mà đãng trí vậy?" – Nói rồi, cậu bỏ ra ngoài mang theo cả ánh nhìn ngơ ngác của Fany.

    Cùng lúc đó, Junsu, Wooyoung và Taecyeon bước vào. Thì ra nãy giờ ba anh chàng đứng ngoài cửa đã nghe thấy hết. Khi thấy Nichkhun bước ra, cả ba đã “đồng tâm hiệp lực” kéo trở lại vào trong. Ấn người Nichkhun xuống ghế, Wooyoung bước đến trước mặt Fany:

    "Tiffany, em có biết điện thoại là phương tiện liên lạc giữa người và người, nó là một thứ vừa tiện lợi vừa đắt, nó giúp con người ta thông nhau mà không cần dùng đến cái gọi là thần giao cách cảm. Rồi cứ mỗi giây có bao nhiêu cuộc gọi được thực hiện, mỗi cuộc gọi là một thông tin. Trong đời sống hiện nay, điện thoại nhiều như rác vậy, em... tại sao lại có thể quên đi vật dụng hữu ích đó? Haizzzz." – Wooyoung xổ một tràng làm Fany chẳng chen vào được câu nào.

    "Sao mọi người không nói gì?" – Wooyoung nhìn quanh ngơ ngác bởi không gian yên lặng một cách lạ lùng.

    "Anh... tại sao anh không vào ngành quảng cáo nhỉ? Nó sẽ rất hợp với anh nhất là đối với ngành viễn thông. Những câu nói của anh thu được lợi lớn đấy." – Fany ngụ ý.

    Đến giờ, Wooyoung mới nhận ra là mình hơi quá trong lời nói.

    "Fany, em có chị gái lớn hơn 1 tuổi hay em gái không? Giới thiệu cho bọn anh đi. Em như vậy chắc chị hay em gái em cũng...dễ thương lắm nhỉ?" – Taecyeon lên tiếng, mắt chớp chớp.

    "Đừng ương bướng như em là được." – Junsu cười.

    "Có, nhà em nhiều người lắm." – Fany ngây thơ.

    "Bao nhiêu mà bảo nhiều? Có đủ cho 3 đứa tụi anh không?" – Wooyoung không nói tên Nichkhun vì ai chẳng biết Jiyeon và cậu là một đôi.

    Fany vênh mặt suy nghĩ làm 3 chàng trai kia ngạc nhiên. Đến cả anh chị em trong nhà bao nhiêu cũng không nhớ rõ, đúng là đãng trí mà.

    "Ừm... Trên dưới lúc em đi là khoảng.... 50 người." – Fany vừa dứt câu, mấy cái miệng hả to nhìn cô. Câu nói của cô có sức thu hút ngay cả với một người như Nichkhun.

    "50 người? Cô... ngủ nhiều quá nên đầu óc không tỉnh táo hay sao?" – Nichkhun nheo mắt.

    "Bố mẹ em sinh nhiều vậy? Bảo họ dạy tụi anh đi." – Taecyeon đùa vì ngỡ rằng Fany cũng đang đùa.

    Fany cúi gằm mặt làm cả bọn ngạc nhiên hơn nữa.

    "Bố mẹ em... mất rồi. Từ nhỏ em sống ở nhà tình thương." – Fany đáp nhỏ nhẹ, giọng đượm buồn, không giống cô một chút nào.

    "Xin... xin lỗi Fany, bọn anh không cố ý nhắc đến." – Junsu bối rối.

    Còn Nichkhun sau khi nghe Fany nói, máu nóng đã dồn đến tận đầu, bóc khói chi chút. Cậu hậm hực bước ra khỏi phòng bệnh. Nhưng bước chân nặng trĩu, cậu không ngừng nghĩ về những gì Fany nói.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Thu Jul 05, 2012 7:53 am

    Chapter 48

    Một đứa trẻ ở nhà tình thương ư? Tại sao ông nội lại ép cậu cưới một người như vậy? Cứ tưởng đây là một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối nhưng không phải. Cậu đã bị lừa. Nếu là vì danh dự, vì tương lai của gia đình, cậu chấp nhận sống với cô ba tháng nhưng đằng này lại không vì bất cứ thứ gì cả.... Tại sao? Tại sao lại bắt cậu chia tay Jiyeon, người cậu yêu để đến với một con nhỏ không quen biết mà không được một chút quyền lợi nào cho gia đình cậu???

    Mãi suy nghĩ, cậu đã đứng trước cửa nhà mình. Vẫn vẻ mặt bất cần đời, cậu ngạo nghễ bước vào nhà, giờ này, ông nội và ba mẹ cũng đã về và... cậu muốn nghe lời giải thích.

    "Nichkhun, Tiffany sao rồi?" – Ông nội hỏi.

    "Cháu muốn biết... tại sao lại là cô ta?" – Nichkhun nhìn thẳng vào đôi mắt sắc lạnh của ông mà bây giờ cậu đã đủ can đảm để nhìn vào.

    "Cô ta? Cháu muốn biết gì?" – Ông nội nhăn mặt.

    "Con nhỏ đó được ông rước từ nhà tình thương về. Cho sống đã là làm việc thiện rồi, vì sao cháu lại phải cưới cô ta?" – Nichkhun bộc mạch.

    ".............."

    "Ông có biết vì cuộc hôn nhân này mà cháu đã phải hy sinh rất nhiều không? Cháu không có ý chê gia cảnh cô ta nghèo nhưng ông làm vậy là không công bằng với cháu."

    "Ta không công bằng với cháu sao? Ông nội nó là bạn thân của ta. Ta và ông ấy đã lập hôn ước. Nếu ông ấy sinh con ra là con gái, ta sinh con ra là con trai thì hai nhà sẽ làm thông gia hoặc ngược lại. Nhưng rốt cuộc ta và ông ấy đều sinh con trai nên hôn ước này được giáng xuống đời cháu. Ta không muốn là kẻ thất hứa. Khi nghe tin gia đình con bé mất trong một vụ tai nạn, ta đã rất hoảng hốt. Suốt bao nhiêu năm nay, ta đi tìm con bé, mong được bù đắp phần nào và cuối cùng lúc ta tìm thấy con bé cũng chính là lúc gia đình ta phải thực hiện hôn ước đó. Cháu hiểu chứ, Nichkhun?" – Ông nội ôn tồn giải thích.

    "Cháu không cần phải hiểu. Ông bắt cháu bỏ rơi người mà cháu thật sự yêu chỉ để thực hiện một lời hứa thời trẻ thôi ư? Ông thật là quá đáng!" – Nichkhun hét lên. Trong lòng cậu trỗi dậy những nỗi lo, những điều buồn bực.

    "Đúng, cháu không cần phải hiểu, nhưng kể từ cái lúc con bé có mặt trên cõi đời này, nó chính là cháu dâu của ông. Nếu cháu không muốn, ta cũng không ép, chỉ cần cháu thừa nhận cháu không phải cháu ta, cháu sẽ không cần cưới con bé."

    Ông nội nói rồi bước lên phòng. Nichkhun cúi gầm mặt, cậu bỏ ra ngoài ngay sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa của ông.


    Sao chứ? Hôn ước từ lúc mới chào đời sao? Vậy sao mọi người còn để cậu ra ngoài, sao không nhốt cậu ở trong nhà mãi mãi, để rồi cậu gặp Jiyeon, yêu cô ấy, mọi người mới nói cậu phải lấy một con nhỏ khác mà là lấy chứ không phải chỉ sống với nó ba tháng. Ông nội lừa cậu ư? Sao ông nỡ. Ông có lời hứa hôn quan trọng nhưng còn cậu? chẳng phải đã có cái bản hợp đồng đó sao? Ba tháng sau, cô sẽ phải rời xa cậu. Ba tháng thôi mà.... Làm sao ông có thể giữ lời hứa còn cậu thì không cơ chứ?

    **********

    If you wander off too far,
    my love will get you home.
    If you follow the wrong star,
    my love will get you home.

    "Alo" – Fany nhấc máy.

    "..............." – Đầu dây bên kia im phăng phắc.

    "Alo, nói nhanh không tôi tắt máy đấy!" – Fany hét lên và nhìn tên người gọi.

    "Cô.... hãy nhớ đấy." - Giọng Nichkhun đầy rẫy sự đe dọa.

    "Nhớ gì?" – Fany ngạc nhiên và dường như cái cảm giác lành lạnh lại xuất hiện.

    "Những gì đã ký kết. Ba tháng và không được nuốt lời." - Vẫn cái giọng đó, kết thúc một chuỗi hăm doạ là tiếng “tút....” kéo dài.

    Fany gập máy mà mồ hôi rịn ra cả tay. Anh ta có ý gì? Có bao giờ cô quên đâu cơ chứ? Fany cũng chẳng có cớ gì để ở lại cả. Ừ thì cái lần Nichkhun cứu cô, cô có hơi cảm động chút xíu nhưng chỉ dừng lại ở đó thôi. Chẳng có gì cả. Làm sao cô lại thích một người như Nichkhun?
    Không... không thích....
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Thu Jul 05, 2012 8:07 am

    Chapter 49

    Người ta thường cô đơn bởi chỉ biết xây tường chứ không quan tâm đến việc xây dựng những cánh cửa. Chính vì vậy, họ lạc lõng, bơ vơ trong chính thế giới mà họ tạo ra để che giấu cái bản thân của mình.

    Các bạn nghĩ sao về một nàng công chúa không có trái tim dành cho tình yêu? Không hẳn là không có mà chính xác hơn là trái tim yêu thương của công chúa đã bị bà phù thủy có cái tên là SỐ MỆNH phù phép, giờ vẫn đang ngủ say trong chuỗi ngày đau khổ tưởng chừng như vô tận.... Làm sao để khiến cho trái tim nàng tan chảy mà không cần phải đun nóng trên ngọn lửa đang sôi sùng sục vì lửa có thể làm bỏng nàng. Làm sao để khiến nàng công chúa không biết yêu có thể cảm nhận được vị ngọt của tình yêu bởi vị đắng nàng có lẽ đã nếm thử một lần và một lần là quá đủ.... Có phải chăng sẽ giống như bao câu chuyện cổ tích, một chàng hoàng tử sẽ xuất hiện và sẽ dùng trái tim ấm áp, bao dung của chàng để cảm hóa trái tim hóa đá kia? Và sự xuất hiện của hoàng tử sẽ làm trái tim nàng công chúa nhỏ sống lại hay sẽ lại một lần nữa khóa chặt trái tim nàng với chốn địa ngục của tình yêu?

    Jessica, một cô gái có một trái tim được tạc từ tảng băng ở Nam Cực và mang một vẻ đẹp buồn, u tối của một thiên sứ địa ngục. Cô không bao giờ tin vào những câu chuyện cổ tích nhưng lại luôn ước ao có một ngày, chàng hoàng tử sẽ đem đến ánh nắng trên khuôn mặt vốn đã xinh đẹp của cô...

    **********

    Taecyeon bước đi trên dãy hành lang rợp bóng, thoang thoảng hương hoa sữa. Những chùm hoa trắng tinh khôi lay động đón gió.

    Rầm. Một tiếng động kéo dài không quá 3s, tưởng như nhẹ nhàng nhưng lại khiến cho hai con người ngã sõng soài dưới nền đất vương vấn những cánh hoa mỏng manh.

    Tiếp đó, những tờ giấy bay lã tả, phủ lên người Taecyeon và che tầm mắt của cậu. Tiếng giấy rơi loạc xoạc tô điểm âm thanh và thêm màu sắc cho cái không gian vốn đã tĩnh lặng kia.

    Giấy ngừng rơi cũng vừa lúc hai người bị nạn định thần lại. Nhìn đối tượng ở trước mặt cậu và dường như là người lúc nãy va vào, Taecyeon thoáng ngạc nhiên vì cô gái này cậu chưa từng gặp bao giờ.

    Luống cuống đứng dậy, khác với mọi hành động bình thường của một người bị rơi giấy tờ hay những xấp tài liệu.... không biết có quan trọng hay không, cô nàng chỉ tiến lại gần Taecyeon và buông lời nói với vẻ bình thản vốn có:

    "Tôi thấy cậu quen quen...." – Một tia nhìn dò xét rượt ngang qua khuôn mặt Taecyeon.

    "Muốn làm thân với tôi cũng không cần phải giả vờ vậy chứ?" – Taecyeon nhếch mép đầy vẻ khinh bỉ vì ngỡ như cô nàng đang muốn tiếp cận mình vì... tiền và cái vẻ ngoài hào nhoáng. Bởi vậy khi nghe xong vế sau của câu nói, Taecyeon đã shock vô cùng.

    ".... nhưng hình như tôi chưa gặp bao giờ." – Nói rồi, cô gái bước đi, bỏ lại sau lưng đống giấy rơi ngổn ngang mà chẳng thèm nhặt lên lấy một tờ.

    Chỉ đến khi cô gái kia khuất khỏi tầm mắt, cơ mặt của Taecyeon mới hoạt động trở lại bình thường. Từ vẻ hoảng hốt, ngạc nhiên ban nãy chuyển sang tức giận rồi lại nhanh chóng hiện lên nét vui sướng.


    Thật ra cô ta là ai? Và sao lại có những hành động kỳ quoặc như vậy? Nhưng phải công nhận rằng cô gái ấy rất đẹp, một nét đẹp buồn buồn pha chút quý phái và lạnh lùng...

    Mùi hương hoa sữa len lỏi vào tâm hồn của Taecyeon, cậu cười một mình rồi lại lúi húi nhặt lại mớ giấy lộn nằm ngổn ngang trên sàn.

    **********

    Trong lúc đó, ở một góc khuất nào đó, cô gái ban nãy đang ngắm nghía mình trong tấm kính của ô cửa sổ rồi tự hỏi tại sao, tại sao mình không thể cười? Nhưng bằng một trực giác nào đó, cô có thể cảm nhận được bước chân của chàng hoàng tử mà cô luôn chờ đợi bấy lâu nay đã đến với trái tim băng giá của cô? Liệu hoàng tử sẽ làm gì với trái tim đó? Ôm nó để sưởi ấm hay nhẫn tâm dẫm đạp lên trái tim đầy những vết chắp vá? Và liệu chàng trai ban nãy – người đầu tiên làm cho cô mở miệng một cách đầy ấn tượng – chính là chàng hoàng tử mà cô đang tìm kiếm hay chỉ là một anh chàng hầu cận, đến bên để báo cho cô biết trước về sự hiện diện của chàng hoàng tử trong mơ!?!


    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Fri Jul 06, 2012 11:38 pm

    Chapter 50

    Hôm nay Fany xuất viện. Mọi người đều vây quanh cô. Còn Fany, cô đưa mắt tìm kiếm một dáng hình của ai đó và dĩ nhiên cái kết quả mà ai-cũng-biết-là-gì đó, người cô đang tìm sẽ không xuất hiện.

    "Thằng này thật là, Tiffany ra viện mà cũng không thèm qua đón nữa." – Junsu vừa bực Nichkhun lại muốn trêu Fany.

    "Tiffany có muốn ăn gì không? Bọn anh “bắt cóc” em thêm một lúc nữa nhá!" – Wooyoung cười.

    Fany cũng cười. Fany muốn ăn gì à? Không biết nữa, có thể đói vẫn là tốt nhất.

    "Không sao, em không đói! - Nói dối kinh người!

    Mọi người đều dễ dàng nhận thấy hôm nay, Taecyeon trầm lặng hẳn ra, anh chàng không tham gia vào các cuộc trò chuyện đã đành, đằng này khuôn mặt cứ như muôn hình vạn trạng. Nhiều khi, một đường cong vắt ngang trên trán đầy đăm chiêu, nhiều lúc lại bật cười một mình mà ai nấy đều khó hiểu.

    "Này Taecyeon ơi, về chuẩn bị hành lý giúp cậu nhé?" – Wooyoung gợi chuyện.

    Taecyeon ngơ ngác nhìn tên bạn thì Junsu đã chen vào giải thích:

    "Ý nó là muốn chuyển cậu vào... bệnh viện tâm thần đấy!"

    "Oppa vào đó thì em sẽ nhớ oppa lắm á!" – Fany chọc quê Taecyeon rồi cười khanh khách.

    "Đừng tưởng đau ốm là anh tha nhé! Em út thế đó, uổng công ta yêu thương em mà giờ phản bội ta hả!?" – Taecyeon nhìn Fany chằm chằm rồi mắng yêu. Fany chỉ biết lè lưỡi trêu nhìn đáng yêu cực kì.

    Nhảy tót lên xe, Fany đưa tay vẫy vẫy mà quên mất một điều...

    "Nhà em ở đâu? Sao sáng nào cũng thấy Nichkhun chở em đi học hết vậy?" – Junsu hỏi Fany khi đang lái xe làm cô nhớ ra cái điều mà đáng lẽ cô nên nhớ lâu rồi mới phải.


    Giờ sao đây? Không lẽ mới đánh một xíu đã khai? Còn bản hợp đồng yêu quái kia nữa? Fany phải nói sao bây giờ?

    "Nhà em... nhà em.... à... nhà tình thương ... (không biết nên đặt nhà tình thương tên gì nên 3 chấm đại)" – Fany chợt nhớ ra ngôi nhà đã gắn bó với cô suốt bao năm nay, có lẽ đây là một cơ hội tốt để Fany về thăm chốn xưa ấy.

    Cả ba anh chàng sực nhớ ra và không tra hỏi gì Fany về vụ Nichkhun chở cô đi học mỗi ngày nữa.

    **********

    Nhà tình thương ... là một khu nhà rộng với sức chứa khổng lồ. Nhìn bề ngoài đã choáng ngợp với cái vẻ nhộn nhịp nơi đây.

    "Mấy anh về đi!" – Fany nói cứ như nài nỉ khi vừa bước xuống xe.

    "Không, chúng ta cùng vào thăm nhà em gái nào!" – Wooyoung hớn hở

    Fany chỉ biết lắc đầu ngao ngán rồi lủi thủi bước vào, lòng nơm nớp lo sợ.

    Mama Min, người đã chứng kiến từng bước trưởng thành của Fany mừng rỡ nắm lấy tay cô, nước mắt chảy dài trên khóe mi giờ đã nhiều nếp nhăn:

    "Tiffany, con về rồi sao? Con vẫn sống tốt chứ? Ta và mọi người nhớ con quá Fany à!"

    Mama Min gạt nước mắt khi nhìn thấy 3 chàng trai đang đứng đằng sau Fany cười cười nói nói. Bà đưa mắt nhìn từ dưới lên trên của mỗi người rồi mở miệng:

    "Trong ba người này, ai là chồng con?"

    Tim Fany suýt chút nữa ngừng đập khi nghe lời nói ban nãy của mama, cô chẳng dám quay mặt lại để nhìn ba chàng trai khôi ngô tuấn tú phía sau mình nhưng Fany có thể đoán được rằng cả ba đôi mắt kia đều mở to hết sức và quan trọng là đều nhìn về phía cô như chờ đợi một lời giải thích.

    "Tiffany à!" – Mama Min khẽ lay vai cô, kéo cô ra khỏi những mơ tưởng về cái bí mật kia rồi nhẹ nhàng lặp lại câu hỏi ban nãy – "Ba cậu đây, ai là con rể ta đây?"

    Fany mong Trái Đất nứt đôi ra để cô có thể kịp thời chui xuống đó. Ai đây? Phải trả lời mama sao đây? Fany e rằng còn đứng lại đây thêm một giây nào nữa thì cái kim trong bọc cũng sẽ lòi ra thôi bởi mama cô là người rất thân thiện, lại hiếu khách nữa.

    "Cả ba ạ!" – Fany cười rõ tươi hay ít ra là làm bộ cười như vậy rồi nhanh chóng kéo ba chàng trai đang đứng trơ ra như bức tượng ra khỏi đó.

    **********

    Khu sau lúc này trống vắng, cô bị ép sát vào chân tường đồng nghĩa với việc không thể trốn chạy được nữa.

    "Chuyện này là sao?" – Taecyeon mở lời, hai tay cậu đè mạnh lên bức tường và giữa vòng tay đó, Fany thoi thóp thở như người sắp chết.

    "Em...em..." – Fany đang cố tìm một cái cớ nào đó để biện minh cho hành động lúc nãy.

    "Bà ấy hỏi vậy là sao?" – Wooyoung bất ngờ đẩy Taecyeon ra và chiếm lấy Fany. Trong giọng nói của cậu chỉ là sự ngạc nhiên và một ít chút tức giận vì Fany đã không nói sự thật cho người anh trai như Wooyoung.

    "À... mama..." – Fany chuyển đối tượng và mặt mày nhợt nhạt hơn.

    Lặp lại giống Taecyeon lúc nãy, Wooyoung bị loại ra khỏi vòng thi đấu và giờ đây, người đang đối mặt với Fany là chàng trai còn lại – Junsu. Không tỏ thái độ quá trớn như hai bạn, Junsu bình tĩnh và thản nhiên đến bất ngờ. Cậu nói chậm rãi như sợ nếu nói nhanh quá, gió sẽ cuốn những lời nói đó đi khi chưa kịp lọt qua tai và chui vào đầu óc đang hoảng loạn của cô:

    "Em lấy chồng rồi?"

    "Không.... em không..." – Fany định nói gì đây? Chính cô cũng không biết.

    If you wander off too far,
    my love will get you home.
    If you follow the wrong star,
    my love will get you home.

    Tiếng điện thoại cứu tinh của Fany đây mà!

    Với cái cớ nghe điện thoại, Fany thoát khỏi cái vòng vây kia với khuôn mặt còn đọng lại một vài giọt mồ hôi dưới những sợi tóc đen thanh mảnh.

    "Alo!" – cô nhỏ nhẹ.

    "Tôi quên mất cô là con nít! Cô đang ở đâu?" - Cái giọng lạnh lẽo tựa như băng kia càng làm Fany toát mồ hôi lạnh nhưng dường như có phần dịu hơn hôm qua!

    "Anh đến đây ngay đi, nhà tình thương..." – Thật là kỳ lạ bởi đây là lần đầu tiên trong lịch sử, cái tiếng “tút...” dài ngoằng kia là do Fany tạo ra.

    Tuy vậy nhưng để kéo dài thời gian, Fany giả vờ như vẫn còn nghe điện thoại, miệng nói nói mà mắt cứ liếc nhìn về phía ba người kia, cười trừ.


    Cái tên chồng hắc ám kia, bao giờ anh mới tới đây!? Dòng suy nghĩ vừa dứt, Fany nhận ra cái hình dáng quen thuộc lấp ló đằng xa. Cô vội vã gập máy, ngưng ngay cái cuộc trò chuyện giả kia.

    "Nichkhun!!?" – Cả ba người trong PM ngoắc miệng, tự hỏi tại sao cậu ta lại có mặt ở đây.

    "Sao lại đông đủ vậy?" – Nichkhun cất giọng hỏi, mắt nhìn Fany như tìm kiếm một lời giải thích.

    "Mấy anh nói chuyện nha! Em..."

    Fany chưa dứt câu định chuồn thì Junsu đã kéo cô lại, cười nhếch mép:

    "Ít nhất trước khi đi, em cũng phải nói cho bọn anh biết... chồng em là ai chứ?"

    Nghe xong câu đó, Nichkhun sững người. Tuy bề ngoài vẫn tỏ ra không thèm quan tâm nhưng lòng cậu như lửa đốt.

    Sau khi nghe Wooyoung kể mọi chuyện, cậu nhìn Fany bằng một ánh mắt lạnh băng nhưng chứa sâu xa những ý nghĩa khó hiểu.


    Có nên nói không? Hay là cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, đến lúc biết ắt phải biết? Nichkhun nghĩ thầm và đang phân vân. Còn Fany, vốn ương bướng, bỗng nhớ đến những cái lần xung đột của hai người và cuộc điện thoại đe dọa hôm qua của Nichkhun, cô hít một hơi thật sâu.

    "Cô ta là..." – Nichkhun định khai thật thì bị Fany cắt ngang.

    "Chồng em à? Anh ta chết rồi!" – Fany bình thản đáp trước sự ngạc nhiên của PM.

    "Em đang nói gì vậy?" – Junsu hỏi lại như không tin vào tai mình.


    Cô trù ẻo ai vậy hả? Con nhỏ kia! Nichkhun kiềm chặt nỗi giận dữ mà vẫn làm bộ bất cần.

    "Em đã cưới một người chết! Người chết lạnh băng, khuôn mặt chẳng thể hé nổi một nụ cười, khuôn miệng chẳng thèm mấp máy nói lời nào. Nói thật, lúc cưới, em đã mong anh ta vào quan tài cho em đỡ sợ vậy mà ngày nào anh ta cũng ám em cả. Đúng là... chắc linh hồn chưa siêu thoát ấy mà!" – Fany nói một mạch mà ai cũng ngỡ cô đang nói đến một người xa lạ nào đó chứ không phải là chồng mình.

    Ai nấy đều được thể rợn người, mặt tái xanh vì thương cảm và cũng vì sợ, chỉ duy một kẻ là mặt nóng bừng bừng với cơ giận cao ngút. Fany cũng biết mà, bởi mọi chuyện cô nói đều dựa trên căn cứ có thật cả.

    Xong ngày hôm đó, chẳng ai trong PM đả động đến chuyện chồng con với cô nữa, Fany cũng thấy đỡ và ít ra thì mọi người cũng quan tâm đến cô nhiều hơn, dĩ nhiên là.... trừ Nichkhun.
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Fri Jul 06, 2012 11:54 pm

    Chapter 51

    Ngày thứ năm rồi! Ngày thứ năm Yuri không ghé thăm Junho như thường lệ và đó chính là việc trước đây cô phải làm với cái lý do “kích thích trí nhớ”. Yuri còn làm cái điều ngốc nghếch ấy làm gì khi mà dù cô có cố gắng bao nhiêu vẫn chỉ là một đứa con gái bình thường. Bình thường không hơn không kém trong lòng Junho. Ừ thì nó đau nhưng chỉ cần Junho vui, cảm thấy thoải mái thì cô sẽ không tiến gần cậu nữa. Ừ thì cô không tiến gần cậu nhưng đâu có ai cấm cô đứng từ xa quan sát cậu đâu. Nhìn cậu từ một khoảng cách xa như vậy, phải chăng chỉ mình cô cảm thấy khó chịu và... đau.

    **********

    Junho – chàng trai nổi tiếng thay bồ như thay áo – đang cảm thấy như thiếu một cái gì đó quen thuộc lắm nhưng chẳng thế nhớ nổi đó là thứ gì.

    Trên nền gạch hoa của dãy hành lang, hai cái bóng dài và đậm in rõ, bước đi chậm rãi như thể chẳng có gì đáng quan tâm.

    "Hình như tớ sống đầy đủ quá nên giờ cứ cảm thấy thiếu một cái gì đó." – Junho mở lời bằng một câu nói vu vơ nhưng dường như rất đúng với tâm trạng của cậu hiện giờ.

    "Thiếu? Cậu đang tìm kiếm thứ đó hả?" – Jinwoon hỏi như cái cách mà Junho gợi chuyện nhưng dường như đã lờ mờ đoán ra điều gì đó đang diễn biến trong tâm trạng của tên bạn đang song song bên cạnh.

    "Có lẽ... Và hình như tớ biết đó là gì rồi!" – Junho nhếch mép.

    Jinwoon không đáp nhưng ánh mắt lại ánh lên vẻ như một câu hỏi bằng thị giác vậy.

    "Mấy ngày nay bận bịu với việc của hội, tớ đã vô tình quên mất những cuộc chơi của mình. Có lẽ... ừm... đêm nay tớ sẽ đến bar xả stress, cậu đi cùng chứ?" – Junho hỏi và dường như là tự trả lời – "Khỏi nói cũng biết, tớ đi đây, chắc là có nhiều trò vui đang đợi tớ."

    Nói rồi, Junho chạy vụt đi. Còn lại một mình trên hành lang trống vắng, Jinwoon lắc đầu và tự nhủ:
    Cậu sai rồi! Thứ mà cậu cảm thấy thiếu vắng đã bị cậu vô tình vất bỏ đi mà không biết...

    **********

    Ngày hôm sau, vẫn là một câu nói vu vơ khởi đầu nhưng lần này, người bắt chuyện lại là Jinwoon:

    "Tớ tin chắc là sau một cuộc ăn chơi đêm qua, cậu vẫn chưa tìm ra được thứ mà cậu đang thiếu phải không?"

    Junho ngẩn người, hôm qua chỉ một câu nói chơi như vậy cũng khiến thằng bạn thân bận tâm.
    Cuộc ăn chơi đêm qua ư? Sao chẳng có chút dấu ấn gì khi nhắc đến cụm từ này nhỉ?

    "Có lẽ là vậy."

    Thật ra mà nói, đêm qua đối với cậu như nước chảy nhẹ qua kẽ tay vậy. Đã không nhắc thì thôi, Jinwoon nhắc lại làm lòng cậu trỗi dậy cái cảm giác thiếu thiếu đó.

    "Mong rằng cậu sẽ tìm ra nó và đừng để nó biến mất khỏi cuộc đời cậu. Nếu không, cái cảm giác đó không còn là “thiếu thiếu” nữa mà là “ân hận và tiếc nuối”."

    Người mở đầu cũng là người kết thúc cuộc trò chuyện. Jinwoon lặng lẽ bước đi để lại sau lưng một ánh nhìn đang dõi theo cậu, một ánh nhìn khó hiểu...


    Ân hận và tiếc nuối ư? Cậu ấy biết mình thiếu gì sao?Junho thầm nghĩ rồi lắc đầu nguầy nguậy vì cậu tin dù đó là gì thì một tên con trai như cậu sẽ lấy lại cho bằng được mặc dù đã mất đi...

    Bất chợt, cậu cảm thấy lành lạnh sau gáy. Bằng sự tinh tế và tất cả những trải nghiệm của mười bảy năm có mặt trên cõi đời này, cậu biết rằng mình đang bị theo dõi.
    Là ai chứ? Trên đời này, bạn cậu thì chỉ có một (Jinwoon) mà kẻ thù thì không thể đếm được trên đầu ngón tay.

    Junho dáo dác tìm kiếm xung quanh nhưng vẫn khoác ngoài cái vẻ lạnh lùng. Cậu không sợ, đó là sự thật bởi chẳng ai dại gì lại ra tay vào cái chốn mà chắc rằng sau khi động thủ sẽ không thể thoát nổi.

    Nhưng.... có một điều Junho không biết, người đang theo sõi cậu lại sợ hãi vô cùng....

    Junho đưa mắt về một góc khuất bên dãy phòng đối diện. Mắt cậu chợt bắt lấy một ánh mắt khác. Là Yuri, cô bạn đang nhìn cậu với một tâm trạng không được bình thường.

    Cái “chạm nhẹ” của đôi mắt cũng kéo yuri về với thực tại. Cô quay mặt lại một cách bối rối.

    Không biết bao lâu rồi Junho không nhìn thấy Yuri. Những tưởng rằng cô nhóc kia sẽ không buông tha cho cậu cho đến khi cậu nhớ lại nhưng những cái “tưởng như có....” lại thật khó để thành sự thật....
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Fri Jul 06, 2012 11:57 pm

    haizzzz~ :pale:
    post mấy chap rùi mà
    chẳng có ai comment hết
    thui thì ta cứ tự biên tự diễn vậy :gg13:
    ho_con_cute_98
    ho_con_cute_98
    Binh bét
    Binh bét


    Posts : 36
    Money $ : 52
    Join Date : 11/01/2012
    Birthday : 12/08/1998
    Age : 25
    Sex : Nữ Leo
    From : Bắc Ninh

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by ho_con_cute_98 Sat Jul 07, 2012 12:56 pm

    hay lém...tks nhá...từ lúc đầu đến h mình tks phải 5 lần rùi.
    ủng hộ hết mình
    ^^
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Sun Jul 08, 2012 1:16 am

    ho_con_cute_98 đã viết:hay lém...tks nhá...từ lúc đầu đến h mình tks phải 5 lần rùi.
    ủng hộ hết mình
    ^^

    ý giờ mới nhận ra bạn vs mình cùng tuổi
    hehehe
    đc 1 cái comment mừng rơn
    cám ơn nhé!
    bây giờ có tinh thần post tiếp rùi
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Mon Jul 09, 2012 7:13 am

    Chapter 52

    "Chà, mày bị đá rồi hả Yuri? Mới mấy ngày trước còn hẹn hò với Hoàng tử mà giờ đây thui thủi một mình thế sao?" – Một đứa con gái trong canteen nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ.

    "Một đứa như nó chắc cũng chỉ là ham muốn nhất thời của chàng thôi." – đứa khác đồng tình.

    "Tao cứ tưởng nó sẽ bị đá ngay từ ngày đầu tiên. Trụ được bên chàng trên một ngày cũng là phước 8 đời rồi. Mày dùng chiêu gì vậy, quỷ cái?" – Cô ta nhấn mạnh hai từ cuối khiến máu nóng dồn lên tận đầu Yuri mặc dù cô vẫn cố kiềm chế.


    Fany không ở đây. Mình phải bình tĩnh, gây sự với bọn đó chẳng có kết cục tốt đẹp gì đâu. Yuri tự trấn an bản thân mình. Cô bạn thân của cô hiện giờ vẫn còn đang tỉnh dưỡng ở nhà sau vụ mất tích trong rừng.

    "Mấy ngày qua mày kiếm được bao nhiêu tiền? Đừng nhìn tao với ánh mắt đó, suy cho cùng mày đến với Junho cũng chỉ vì tiền của cậu ta chất thành đống mà thôi!" – Cái giọng nói mỉa mai, giễu cợt. Cô ta có thể miệt thị, hạ nhục Yuri nhưng nhất quyết không được coi thường, chà đạp tình yêu mà cô dành cho Junho. Không được phép!

    Thế là với cái suy nghĩ đó, Yuri như một con mèo nhỏ ngoan hiền bị người ta bắt ép phải xù những cái lông mềm mại của mình để chống trả.

    Cô tiến gần lại cô gái vừa phát ra câu nói lúc nãy, tay vẫn cầm ly sữa nóng đặc rồi thản nhiên đổ lên đầu cô ta. Chính cô cũng không tin rằng mình có thể làm được một điều “phi thường” như vậy.

    "Ahhh! Nóng quá! Dơ quá!" – Cô ả hét lên những tiếng kêu thảm thiết. Những vệt trắng đục chảy dài từ mái tóc nhuộm màu nâu hạt dẻ xuống khuôn mặt kia, làm phai đi những vết son phấn ngụy trang mà có lẽ ả đã mất khá nhiều thời gian để tô tô vẽ vẽ. Bộ quần áo đồng phục cũng thấm dần nước, bết chặt vào da thịt cô ta.

    "Mày... mày dám.... mày.... rồi mày sẽ phải trả giá.... cho những gì mày gây ra.... con nhỏ kia.... nhớ mặt tao để sau này gặp lại không phải kinh ngạc!" – Cô ta ngúng nguẩy bỏ đi sau những lời nói đứt quãng.

    Mọi người trong canteen trở lại với bữa ăn của mình. Chỉ có cô là đứng yên bất động. Rồi cô ngồi thụp xuống sàn, đôi vai nhỏ bé run lên bần bật. Đến giờ cô vẫn không thể nào tin nổi mình lại làm điều đó. Nhưng cô không hối hận vì như đã nói. Người khác có thể lăng mạ cô, cô có thể chịu nhưng tuyệt đối đừng bao giờ xúc phạm đến tình yêu mà cô dành cho Junho.

    Được một hồi thẩn thờ, cô lững thửng bước về lớp. Nhưng những ánh nhìn khó chịu của học sinh PAM cứ nhắm vào cô. Họ chỉ chỉ về phía cô rồi thì cười khúc khích với nhau trong khi mắt vẫn dán vào cô. Linh cảm mách bảo rằng cô đã đụng phải một con hổ dữ, con hổ đó không cho phép ai làm ướt những sợi lông vàng óng ánh của mình.

    **********

    Giờ ra về, chiếc xe mang màu xanh của đại dương dừng lại bên cạnh cô nhóc đang mải miết suy nghĩ về tất cả những gì đã qua. Mặc cho tiếng còi xe inh ỏi, Yuri vẫn chẳng mảy may để ý.

    Bất giác, một bàn tay ai đó nắm lấy tay cô và kéo tuột lên xe khiến cô chẳng kịp la lên tiếng nào. Bàng hoàng nhìn sang bên cạnh và suýt chút nữa cô đã thốt lên cái tên quen thuộc ấy nếu cậu không chặn họng bằng cái giọng lạnh băng:

    "Ngồi yên!"

    Nó lẳng lặng làm tròn bổn phận của mình. Đã lâu rồi nó không được nghe cái giọng nói cay độc của Junho!

    "Cô có biết cô làm tôi khó chịu không?" – Junho vẫn đăm chiêu lái xe, vừa lái vừa nói nhưng cơ mặt không hề biểu lộ một sắc thái tình cảm nào.

    "Mình..." – Cô lên tiếng thanh minh nhưng nhớ ra rằng chính cô cũng không biết tội của mình để giải oan.

    "Tôi ghét phải mang theo một đứa con gái trong tất cả các buổi hẹn hò. Tôi ghét có người kè kè bên cạnh với cái lý do ngốc xít là giúp tôi nhớ lại. Tôi ghét phải nhớ lại tất cả vì nếu cái ký ức đó đẹp đến vậy thì tại sao trước đây tôi lại phải tự hành hạ mình để rồi mất trí. Tôi ghét nhìn thấy con gái khóc. Tôi ghét ngày nào cũng đi cùng với một cô nàng khờ khạo, ngốc ngếch đến tội nghiệp. Tôi ghét bị theo dõi từ xa. Cái cảm giác mọi hành động của mình đều được thu lại bằng đôi mắt của một ai đó làm tôi khó chịu. Và vì những lý do đó nên.... tôi ghét cô!" – Junho nói rõ và nhấn mạnh cụm từ cuối cùng. Mọi việc đã quá sức chịu đựng của cậu và dường như mọi lời nói bây giờ đối với tâm trí cậu là kiểm soát nhưng với con tim, nó là điều ngược lại.

    Chiếc xe dừng lại sau khi câu nói đó kết thúc. Nhưng Junho vẫn chưa chịu buông tha cho Yuri, cậu lại một lần nữa cất giọng, lại một lần nữa tạt gáo nước lạnh vào lòng cô, lại một lần nữa làm cô đau....

    "Tôi thích cuộc sống hiện tại của mình. Tôi không cần biết trước đây giữa chúng ta đã từng có những gì dù là hạnh phúc hay đau khổ thì hãy xem như bây giờ là một dấu chấm đi. Tôi muốn chia tay với cô mặc dù cô và tôi chưa từng bắt đầu. Tôi muốn.... cô đừng bao giờ bước vào cuộc đời tôi. Thế giới của tôi không chất chứa những cô gái ngây thơ, trong sáng và... ừm... ngốc ngếch như cô."

    Cô đang nghe thấy gì thế này? Có phải là Junho của cô không? Không, đây không phải là Junho mà cô từng biết bởi Junho của cô không bao giờ làm cô đau...

    Cô không nhìn cậu, mặt cúi gầm, hai tay đan vào nhau và vò mạnh chiếc váy đồng phục.

    "Bây giờ thì... xuống xe và tạm biệt!" – Junho nói rành mạch từng từ một.

    Lòng tự trọng của cô đã và đang bị tổn thương nặng nề. Có vẻ như đã vượt quá giới hạn mà Junho được phép chạm vào. Cô cảm thấy mặt mình nóng ran. Cái gì chứ? Xuống xe? Tạm biệt? Ừ thì xuống xe và...

    Yuri mở cửa thật nhẹ nhàng như cái phong cách của cô từ trước đến giờ nhưng thực ra đâu phải nhẹ nhàng như người ta vẫn thấy, nặng nề thì đúng hơn.

    "Mình sẽ xuống xe nhưng không phải là tạm biệt mà là... ừm... vĩnh biệt." – Câu nói cuối cùng của cô dành cho tình yêu của mình mà lại khó nói đến vậy ư? Khó thật nhưng cô đã thốt lên được lời đó. Là vĩnh biệt! Cô đã nói vậy! Vĩnh biệt.... tình yêu đầu đời....

    Junho hơi bất ngờ trước câu nói cuối cùng của người con gái khờ dại đó nhưng chính cậu cũng mong không gặp lại cô nữa thì... câu chào đó không phải là không đúng. Nhưng sao thế này, sao cậu lại cảm thấy khó chịu và bực bội, lại tiếc nuối khi nhìn cái dáng nhỏ bé đó dần dần rời xa mình? Tại sao chứ? Không phải, chỉ là... là cậu ghét nước mắt con gái, cậu ghét vô cùng nên khi nhìn thấy vậy cậu cảm thấy khó chịu và bức bội còn tiếc nuối, có lẽ cảm xúc của cậu đã nhầm.

    Bóng cô xa dần, nhỏ dần và nhạt dần.....

    Hụt hẫng....

    Cảm giác hụt hẫng đang bao vây lấy cậu....

    Nhưng thực ra đâu phải là hụt hẫng mà còn hơn thế nữa cơ.....

    Có lẽ Junho đã sai với cái lời ngụy biện ở trên. Cậu bảo nhìn thấy cô khóc nên mới khó chịu và bức bối nhưng thực ra... cô đâu có khóc...

    **********

    Yuri rẽ vào một con hẻm nhỏ đủ bóng tối để che đậy đi cơn giận dữ cũng như chính cái sự yếu đuối sâu thẳm trong lòng cô. Bất lực ngồi xuống đường, cô gục mặt xuống đầu gối và bắt đầu.... khóc.

    Chính cô cũng phải ngạc nhiên vì với cái tính cách mít ướt đó, cô lẽ ra phải khóc khi Junho nói rằng cậu ghét cô. Đầu óc cô giờ đây trống rỗng, tai ù ù và chỉ vang lên quanh cô cái âm thanh lạnh buốt:

    “Tôi ghét bạn!”

    “Tôi ghét bạn!”

    Cô đã nghĩ rằng Junho đã bắt đầu có chút tình cảm gì đó với cô từ cái lần cậu cứu cô khỏi quán bar. Cô ngốc thật! Cô thừa nhận rằng mình ngốc. Ngay cả khi nghe đoạn đối thoại mà Eujung ghi lại tỉ mĩ, cô vẫn không tin đó là sự thật. Cô mong rằng đó chỉ là lời nói vô thức của Junho. Và cô thật khờ khi đã mong như vậy.... Bởi hơn ai hết, cô hiểu rằng... Junho chẳng bao giờ nói đùa!

    "Mình ghét cậu! Ghét vô cùng! Hức.... Tại sao chứ? Tại sao cậu cứ làm cho mình hy vọng rồi lại thất vọng như một con nhỏ ba tuổi dại khờ xây ngôi nhà cát rồi cuối cùng đành thẩn thờ nhìn ngôi nhà biến thành cát biển mềm mại.... Tại sao chứ? Nếu mình là con nhỏ ngốc nghếch đó thì cậu... Junho... cậu chính là làn sóng tàn nhẫn và lạnh lùng. Mình ghét cậu... Mình ghét cậu.... mặc dù mình yêu cậu nhiều lắm... hức...." – Cô để mặc cho nước mắt ướt đẫm trên khuôn mắt phờ phệt. Cô phải khóc, khóc cho đến khi nào cô hết yêu... hết đau, cô mới có can đảm ngưng khóc và đối mặt cái sự thật tàn nhẫn này và để gượng dậy đi tiếp. Nhưng cô biết nếu đợi đến lúc ấy thì có lẽ cô chẳng còn nước mắt để khóc thương nữa rồi!

    Vẫn biết yêu là đau....

    Đó là một quy luật không đời nào thay đổi....

    Nhưng tại sao con người ta vẫn bảo là yêu không hối tiếc....

    Vậy có thể hiểu rằng người ta chấp nhận “đau” không hối tiếc hay không?
    Super Generation
    Super Generation
    Thiếu uý
    Thiếu uý


    Posts : 268
    Money $ : 412
    Join Date : 14/08/2011
    Birthday : 14/01/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : La La Land

    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Super Generation Mon Jul 09, 2012 7:30 am

    Chapter 53

    Như thường lệ, Fany bước lên xe đi học. Ngồi cùng với một tài xế mặt mày tối sủa thì mặt nó chắc cũng chẳng thể sáng sủa hơn được.

    "Quả là không sai, anh chẳng khác nào cái xác cả. Một cái xác vô hồn!" – Cô bắt đầu trêu chọc nhưng Nichkhun chẳng xem lời cô nói đáng giá kí lô nào, cậu vẫn thản nhiên lái xe.

    "Anh xem tôi là không khí đấy hả?" – Cô hơi bực.

    "Biết vậy thì ngồi yên đi!" – Nichkhun nãy giờ mới cất giọng nhưng cái điệu đó làm cô phát ớn.

    "Tôi quên mất một điều!" – Cô cúi mặt, mím môi.

    Chẳng đợi Nichkhun hỏi câu nào, cô nói tiếp:

    "Điều kiện của tôi... tuần trước!" – Cô không thể nhịn cười nổi nhưng nụ cười có vẻ tế nhị hơn.

    "Muộn rồi!" – Nichkhun nhếch mép.

    Fany tức anh ách mà chẳng làm gì được. Đâu phải cô cố ý quên đâu cơ chứ. Chỉ là quá nhiều chuyện làm cô không nhớ nổi thôi mà! Nhưng cô đâu phải là hạng thường đâu cơ chứ.

    "Vậy thì anh nghe cho rõ điều kiện tuần này đây!" – Cô hạ giọng và nhấn mạnh – "Tôi muốn.... anh cười..."

    "Được rồi!" – Nichkhun cắt ngang lời nó, rồi cũng nở nụ cười trên môi, nụ cười mà vừa nhìn qua cũng tràn đầy nét giả tạo và gượng ép.

    "Chưa hết, tôi đã nói xong đâu! Tôi muốn anh cười.... suốt tuần này!" – Vừa nói xong, cô lên cơn cười man dại, còn Nichkhun vừa nghe xong đã lệch tay lái, chiếc xe suýt nữa thì đâm cột đèn.

    "Cô hâm à?" – Nichkhun gắt, cậu vẫn chưa tưởng tượng được hình ảnh của mình khi đứng cười như một tên điên mà lại đóng vai tên điên đó suốt tuần.

    "Giờ anh mới biết sao?" – Cô lè lưỡi trêu rồi bước xuống xe – "Cứ cười đi nhé!"

    Máu Nichkhun tràn tới não rồi phun khói ra ngùn ngụ
    . Cô ta nghĩ mình là ai?

    **********

    "Yuri mình nhớ cậu quá à!" – Fany lăng xăng chạy đến chỗ Yuri rồi ôm chầm lấy cô bạn.

    "Mình cũng vậy!" – Yuri đáp trả bằng giọng điệu và cái xiết tay mệt mỏi.

    "Cậu... sao vậy?" – Nãy giờ cô mới để ý đến “nhan sắc” của cô bạn. Đôi mắt thâm quầng, đỏ hoe có lẽ đã khóc rất nhiều.

    "Không sao! Mình ổn!" – Yuri trấn an bằng một nụ cười nhưng ai mà tin cho được khi mà nụ cười đó chẳng ánh lên chút sức sống nào.

    **********

    Trong giờ học, một mảnh giấy nhỏ được chuyển đi từ bàn này sang bàn khác, hầu hết những học sinh trong lớp đọc xong đều khúc khích cười rồi chuyền cho đứa khác.

    Bất ngờ mảnh giấy kia rơi vào tay Fany, cơ mặt cô tối sầm lại khi vừa đọc. Đủ mọi nét chữ, đủ mọi màu mực trộn lẫn trong cái mảnh giấy kia. Cô đưa tay vò thành một cục rồi mím chặt môi. Yuri nhìn cô, mặt mày lo sợ nhưng dường như cô biết cô bạn đang nghĩ gì.

    **********

    "Yuri, cậu yêu hắn nhiều lắm đúng không?" – Fany hỏi nhỏ khi chỉ còn hai đứa trong lớp.

    "Cậu đang nói gì vậy?" – Yuri hốt hoảng.

    "Junho." – Fany nhấn mạnh nhưng lại vô tình làm cô bạn thân đau, Yuri rõ ràng muốn quên cái tên đó đi mà!

    "Không! Mình chẳng có tư cách gì để nói yêu cậu ấy cả!" – Yuri mỉm cười, một nụ cười phảng phất nỗi buồn.

    Nói rồi, cô bạn đứng dậy, bước ra khỏi lớp. Fany ngơ ngác nhìn theo.
    Mình phải làm gì để giúp bạn đây?

    Sponsored content


    [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112 - Page 4 Empty Re: [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Tue Mar 19, 2024 9:09 am